Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin
Đăng bởi Tung Cuong vào 02/02/2022 22:40
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 26/11/2022 15:37
Chàng công tử hào hoa Yevgeny Onegin, con độc nhất của một nhà quý tộc quyền uy, chẳng hề tỏ ra mừng rỡ khi biết tin chàng được thừa kế một dã thự từ người bác. Đơn giản là vì khối gia sản khổng lồ mà cha mẹ để lại đủ để chàng sống sung túc vài trăm năm. Chán ngấy cuộc sống nhàn rỗi vô vị, Onegin quyết định về thăm ngôi biệt thự để thay đổi không khí. Tại đây Onegin làm quen với Vladimir Lensky, một nhà thơ nửa mùa.
Một lần, Lensky đưa Onegin tới ăn tối với gia đình vị hôn thê của mình - Olga Larina. Cô chị gái Tatyana của Olga, một thiếu nữ mơ mộng chỉ ham đọc sách, phải lòng Onegin ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tối hôm ấy, nàng viết thư cho Onegin để bày tỏ nỗi lòng. Thời ấy xã hội Nga coi hành động tỏ tình trước của một cô gái chưa chồng là điều khó chấp nhận. Khi làm cái việc táo bạo ấy, Tatyana đã noi gương một nhân vật mà nàng rất ngưỡng mộ trong một cuốn tiểu thuyết diễm tình Pháp. Tuy nhiên, Onegin không viết thư trả lời thiếu nữ ngây thơ. Trong lần gặp gỡ tiếp theo, chàng từ chối tình cảm của nàng bằng những lời lẽ khéo léo và khiêm nhường. Trong mắt anh chàng quen ăn chơi phóng túng, Tatyana chỉ là cô gái quê mùa nên không thể sánh được với chàng.
Chẳng hiểu do vô tình hay cố ý mà Lensky mời Onegin tới dự lễ sinh nhật của Tatyana. Để lấy lòng Olga, Lensky trang hoàng căn phòng rất lộng lẫy song hơi loè loẹt. Onegin cảm thấy như lạc vào thế giới phồn hoa mà chàng đang lẩn tránh. Tự dưng chàng thấy ghét kiểu phô trương của Lensky. Để xua tan cảm giác ấy, Onegin quyết định chọc tức Lensky bằng cách cười đùa thân mật rồi khiêu vũ với Olga. Vốn là người không tinh tế và hay tự ái, Lensky rời khỏi bàn tiệc trong cơn thịnh nộ. Sáng hôm sau, anh thách Onegin đấu súng, bất chấp sự can ngăn của mọi người. Trong buổi quyết đấu Onegin bắn chết Lensky rồi bỏ đi luôn.
Đau khổ trước sự biến mất của Onegin, Tatyana tới biệt thự của chàng trước khi lên đường tới Moskva. Một thời gian sau, nàng bước vào thế giới của tầng lớp thượng lưu. Trong môi trường mới Tatyana thay đổi rất nhanh theo hướng tích cực, từ học vấn, phong cách cho tới nhân sinh quan. Sau bao biến cố, Onegin cũng trở nên chín chắn hơn, không còn kiêu căng và phù phiếm như trước. Tatyana trưởng thành nhanh đến nỗi trong một lần nhìn thấy nàng ở kinh đô Sankt-Peterburg, Onegin không hề nhận ra người quen cũ. Khi nhận ra, chàng ngây ngất trước vẻ đẹp mặn mà và trí tuệ mẫn tiệp của nàng. Onegin tìm cách lôi kéo sự chú ý của Tatyana, bất chấp thực tế là nàng đã lấy chồng.
Chàng công tử viết nhiều lá thư gửi cho nàng, song nàng chẳng hồi âm. Tỏ ra phớt lờ tình cảm của Onegin, nhưng thực ra Tatyana rất khổ sở vì những mâu thuẫn nội tâm. Nàng vẫn còn yêu Onegin, nhưng cũng không muốn phản bội chồng, dù là trong ý nghĩ. Với kỳ vọng ra đòn quyết định, Onegin xin gặp Tatyana lần cuối và thỉnh cầu nàng trốn đi theo chàng. Tatyana nhớ lại ngày xưa, cái thuở đáng lẽ ra họ đã hạnh phúc bên nhau, nhưng bây giờ thì quá muộn rồi. Onegin một lần nữa nhắc lại tình cảm sâu sắc của mình dành cho Tatyana. Sau giây phút lúng túng, Tatyana thừa nhận rằng nàng vẫn còn yêu Onegin, song nàng không cho phép chàng phá hại cuộc sống và sự chung thuỷ mà nàng dành cho chồng. Sau đó, Tatyana bỏ đi, để lại mình Onegin dằn vặt, đau khổ.
Đăng bởi Tung Cuong vào 30/11/2022 09:25
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Tung Cuong vào 14/02/2024 18:22
TÓM TẮT THEO CHƯƠNG
Chương 1: Ônhêghin trên đường về quê
Evghênhi Ônhêghin là một thanh niên quý tộc thuộc gia đình giàu có ở Peterburg. Chàng có sức hấp dẫn đặc biệt với giới nữ. Ra xã hội, chàng được coi là người tiếp chuyện thông mình và đáng yêu. Ônhêghin mồ côi cả mẹ lẫn cha, chàng không có anh chị em ruột. Trong chương Một, Puskin kể lại một ngày sinh hoạt bình thường của Ônhêghin: chàng ngủ dậy muộn, chiều tối đến nhà hát xem múa ba lê, kịch.., dự các cuộc vui sinh nhật, hội hè…, chàng thường về nhà khi đã gần sáng và ngủ tới trưa hôm sau. Và cuộc đời cứ lặp đi lặp lại như vậy, hết ngày này sang tháng khác. Mặc dù cuộc sống luôn bận rộn với đủ loại sự kiện, chàng vẫn thấy nhàm chán, vô vị. Chàng có người bác họ ở quê bị ốm nặng, ông để lại cho chàng quyền thừa kế một điền trang lớn. Chàng trên đường về quê nhận điền trang. Thời gian đầu, chàng quản lý việc gieo trồng, chăn nuôi ở điền trang, nhưng chỉ ít lâu sau, chàng đã thấy chán cuộc sống ở thôn quê.
Chương 2: Ônhêghin làm quen với Lenski
Ônhêghin sống ở làng, nhưng không giao thiệp với ai. Chàng tránh gặp gỡ láng giềng là những địa chủ người địa phương vốn chán ngắt. Cùng thời gian này, chàng làm quen với Vladimir Lenski, một thanh niên tốt bụng và thông minh, mới đi học từ Đức trở về làng. Ônhêghin và Lenski thường qua lại nhà nhau và rồi thành bạn bè thân thiết. Lenski kể cho Ônhêghin nghe về mối tình của chàng với Ônga Larina. Trong chương này, tác giả miêu tả chi tiết hai chị em nhà Larina- Ônga và Tachiana, các bậc cha mẹ. Lenski vốn quen biết và thân thiết với gia đình Larina từ nhỏ, chàng luôn được coi là chú rể tương lai của Ônga.
Chương 3: Ônhêghin gặp gỡ Tachiana Larina
Một lần, Ônhêghin đề nghị Lenski giới thiệu chàng với Ônga. Chàng đã gặp Tachiana tại đây. Ngay lần gặp đầu tiên, nàng đã phải lòng Evghênhi, còn chàng chỉ thấy nàng là người thú vị, và không có cảm xúc gì đặc biệt. Và từ ngày ấy, trong đầu óc của nàng chỉ có hình ảnh chàng, nàng ngày đêm buồn nhớ chàng. Tachiana nói chuyện với u già, u già đã kể cho nàng nghe chuyện tình duyên của u. Đêm hôm đó, Tachiana không ngủ, nàng viết thư gửi Ônhêghin, nói rõ tình cảm của mình, một việc làm thiếu thận trọng theo quan niệm thời đó, khi con gái chủ động viết cho con trai. Tachiana hồi hộp chờ thư phúc đáp, nhưng chàng im lặng, không đến chơi và cũng không trả lời. Một thời gian sau, Evghênhi đến thăm nhà Larina. Evghênhi và Tachiana bất ngờ gặp nhau tay đôi trong vườn. Đây là lần thứ hai họ gặp nhau.
Chương 4: Ônhêghin khước từ tình yêu của Tachiana
Ở trong vườn, Ônhêghin nói hết tâm tư, suy nghĩ của chàng. Evghênhi nói với Tachiana rằng chàng chưa sẵn sàng lập gia đình, không có khả năng yêu và không thể thành người chồng tốt với Tachiana. Ônhêghin khuyên Tachiana nên biết kìm nén cảm xúc của mình. Nhưng sau lần gặp này, nàng càng yêu chàng tha thiết hơn. Càng buồn bã và tương tư nhiều hơn. Mùa đông đang tới. Gia đình Larina chuẩn bị làm lễ thánh -hay lễ sinh nhật - cho Tachiana. Nhà định hai tuần nữa sẽ tổ chức cưới cho Lenski và Ônga.
Chương 5: Lễ thánh của Tachiana
Tháng Giêng. Lễ Giáng sinh. Tachiana tham gia trò đoán số, nàng đặt chiếc gương dưới gối, hy vọng ngủ mơ thấy được mặt chú rể tương lai. Trong giấc mơ, Tachiana thấy Evghênhi dùng dao đâm chết Lenski. Mất mấy ngày liền, Tachiana sống trong xúc động do cơn ác mộng này. Ngày lễ thánh của Tachiana tới, khách khứa đến dự rất đông. Lenski dẫn Evghênhi vào lễ. Lần thứ ba, Evghênhi và Tachiana gặp mặt nhau. Evghênhi tỏ vẻ buồn chán trong lễ, vì chàng không thích chỗ đông đúc, nhộn nhạo, ồn ào. Chàng nổi cơn giận dữ vì Lenski đã đưa chàng đến đây. Chàng thấy Tachiana vẻ buồn rười rượi của người thất tình. Chàng quyết định trả thù Lenski bằng cách ve vãn Ônga, mời nàng nhảy liên tục, tỏ thân mật quá mức. Tính nông nổi, Lenski đã nổi khùng trước việc làm của Evghênhi và Ônga, chàng rời bỏ lễ hội, về sớm một mình.
Chương 6: cuộc đấu súng giữa Evghênhi và Lenski
Lenski đề nghị Daretski ra làm chứng cho chàng trong cuộc đấu súng. Daretski đến gặp Evghênhi và chuyển thư thách đấu của Lenski. Evghênhi hiểu rằng chàng đã sai, nhưng đồng thời không chối từ lời thách đấu mà vẫn nhận lời. Đêm hôm trước, Lenski vẫn còn yêu Ônga tha thiết, đến gặp nàng. Trong thâm tâm, chàng đã tha thứ cho Ônga về thái độ tối hôm trước trên vũ hội, nhưng vì lòng kiêu hãnh, chàng vẫn quyết định tham gia đấu súng. Trong chương này, Puskin đã dẫn ra bài thơ Lenski viết tặng Ônga. Sáng hôm sau, vào giờ đã định, Evghênhi và Lenski đã có mặt tại nơi đấu súng. Evghênhi bắn trúng ngực Lenski khiến chàng chết ngay tại chỗ. Ônhêghin hoảng hốt chứng kiến cảnh Lenski chết. Chàng gọi mọi người đưa xác Lenski đi khỏi nơi đấu súng và an táng chàng dưới bóng thông. Trên mộ có đặt tấm bia bình thường.
Chương 7: Tachiana về Matxcơva, dự “hội chợ cô dâu”
Mùa xuân, Ônga nhanh chóng quên Lenski. Nàng nhận lời lấy chồng là sĩ quan khinh kị và dọn nơi ở về trung đoàn của chồng. Tachiana và mẹ nàng ở lại quê. Nàng vẫn thầm yêu, trộm nhớ Evghênhi suốt ngày đêm. Một lần, nàng đi dạo trong vùng và nhìn thấy dinh thự của Evghênhi. Tachiana đã xin phép gia nhân trông coi nhà của Ônhêghin được vào thăm. Khi ở trong phòng của Ônhêghin, nàng chăm chú xem xét các đồ vật dụng và vẫn nghĩ về chàng. Nàng quay lại đây đọc sách của chàng. Nhờ các dấu vết chàng để lại trên trang sách, nàng hiểu rõ hơn con người thật của chàng, những sở thích, suy nghĩ, yêu ghét…
Trong lúc đó, láng giềng và bà mẹ ngồi nói chuyện về Tachiana. Mọi người đều đồng ý rằng việc trước nhất cần làm là lo gả chồng cho Tachiana. Cách tốt nhất là đưa nàng về Matxcơva sống, nơi có nhiều cơ hội gặp gỡ hơn. Tachiana không muốn rời quê hương. Hai mẹ con cùng đoàn xe chở đồ đạc mất bảy ngày mới về tới Matxcơva. Họ tìm đến tá túc tại nhà người chị họ của bà mẹ là nữ bá tước Alina. Ở Matxcơva, nàng đi thăm họ hàng, dự các lễ hội, vũ hội. Nàng vẫn nặng tình với Ônhêghin, không thể quên được hình bóng chàng. Rồi trong một lần dự vũ hội, một vị tướng đã để ý tới nàng và nàng đã thành vợ vị tướng đó, vốn là họ hàng và bạn của Ônhêghin.
Chương 8: Ônhêghin và Tachiana gặp lại nhau ở Peterburg
Mấy năm sau, Ônhêghin đi du lịch rồi trở về Peterburg. Một lần đi dự vũ hội và gặp một mệnh phụ xinh đẹp, vẻ tôn nghiêm. Chàng nhận ra đó là Tachiana Lairina ngày xưa. Ônhêghin phải lòng nàng Tachiana “mới”, nhưng khó lại gần. Nàng không để ý tới chàng. Ônhêghin viết nhiều thư gửi nàng, nhưng Tachiana giữ thái độ im lặng, không trả lời. Mùa xuân, chàng đau khổ, dằn vặt vì tình. Trong cơn bức bối, chàng tìm đến nhà nàng. Thấy nàng ngồi một mình, đang đọc thư, nước mắt rơi lã chã.
Đây là lần gặp cuối cùng giữa hai người. Tachiana trách chàng, khi nàng đã là người giàu có với tước vị cao sang, chàng mới yêu nàng. Tachiana thú nhận nàng vẫn yêu chàng, nhưng vì bổn phận là người đã có chồng và phải giữ trọn chữ chung với chồng. Nàng yêu cầu chàng không được theo đuổi nàng, phá hoại gia đình riêng của nàng. Nói xong, nàng bỏ đi, mặc chàng ở lại một mình trong phòng khổ đau, bẽ bàng.
BẢNG NHÂN VẬT
Các nhân vật chính
Evghênhi Ônhêghin một thanh niên quý tộc, ở Peterburg, sống cuộc đời rong chơi, không mục đích, luôn cảm thấy nhàm chán, vô vị; Chàng là người trung thực, đứng đắn, công bằng, biết tự đánh giá bản thân; Chàng cũng ích kỉ, lạnh lùng, thờ ơ, không quen làm việc đến cùng; Bước ngoặt trong cuộc sống của chàng diễn ra sau vụ đấu súng và Lenski bị chết, chàng hiểu ra mình đã sống vô trách nhiệm, chàng quyết định đi du lịch, với hy vọng tự thay đổi bản thân và lương tâm yên tĩnh trở lại; Evghênhi là đại diện cho giới quý tộc, thông minh, trẻ trung, không đem tài năng phục vụ tổ quốc.
Tachiana Đmitrievna Larina sinh ra trong gia đình không giàu ở tỉnh lẻ, hay mơ mộng, điềm tĩnh, được giáo dục tốt, thích đọc truyện, không thích các hoạt động tập thể; Vẻ hình thức của nàng không nổi bật, nhưng hấp dẫn người khác ở vẻ đẹp nội tâm và sự giản dị; Nàng có sức mạnh lí trí, thích và tin các điềm báo và bói toán; Sau khi gặp Ônhêghin, nàng đã đem lòng yêu chàng tha thiết, nhưng bị chàng khước từ tình yêu, nàng đau khổ một thời gian; Cuộc đời nàng mở ra một trang mới, khi nàng dọn về ở Matxcơva, theo lời khuyên của mẹ, nàng đã lấy chồng, một viên tướng và có cuộc sống viên mãn; Nàng đã trưởng thành toàn diện hơn, thành một quý bà xinh đẹp, thông minh, giàu có, cao thượng; Nàng giữ nguyên được cốt cách tốt đẹp vốn có, đứng vững trước thử thách là Ônhêghin ngỏ lời yêu nàng, nàng kiên quyết chối từ tình yêu này và làm tròn nghĩa vụ của người vợ để giữ hạnh phúc gia đình; Nàng biết đặt ý thức nghĩa vụ, đức hạnh lên cao nhất. Tachiana là tên gọi thông thường, có dạng thân mật, âu yếm là Tanhia.
Người dẫn chuyện có vai trò quan trọng trong suốt tiểu thuyết; Tuy không nói ra trực tiếp, ai cũng hiểu, vị trí này thuộc A. X. Puskin; Người kể chuyện luôn nhắc về sự có mặt của mình, tham gia vào mọi sự kiện, chia sẻ mọi suy nghĩ và quan điểm sống; Là người bạn tốt của Ônhêghin, luôn tỏ ra thiện cảm với chàng, không quở trách, luôn tha thứ, bao dung mọi lỗi sai của chàng.
Các nhân vật phụ
Vladimir Lenski là bạn thân của Ônhêghin, cũng là sự đối lập hoàn toàn về tính cách; Lenski tính nóng nảy, nhiệt tình, cởi mở, trong sáng, ít hiểu biết về cuộc sống, không chấp nhận phản bội, theo quan điểm chỉ yêu một người, là nhà thơ lãng mạn, chân thành, tin tưởng ở tình bạn, tình yêu, công bằng, yêu tha thiết; bị bắn chết khi đấu súng với Ônhêghin (lúc đó, Lenski 18 tuổi).
Ônga Đmitrievna Larina là em gái của Tachiana, tính tình yêu đời, vô tâm, vui vẻ, không sâu sắc, có ngoại hình xinh xắn, rực rỡ. Chính tính cách nhẹ dạ, nông nổi của Ônga là một trong nhiều nguyên nhân dẫn tới đấu súng giữa Ônhêghin và Lenski. Ốnga chừng 16 tuổi, khi Lenski bị chết do đấu súng; Ônga là hình ảnh con búp bê đẹp đẽ nhưng ngốc nghếch và rỗng tuếch.
Ông bà Larin sinh ra hai con gái: Tachiana và Ônga.
Đmitri Larin là sĩ quan quân đội, tính hiền, tốt bụng, không đọc sách cũng không coi sách là có hại.
Bà Larina đã có tuổi, hiền hoà, hiếu khách, hết lòng nuôi dưỡng, dạy dỗ con cái, chăm nom gia đình; khi còn trẻ, bà có nhiều mộng ước về tình yêu, sau khí lấy chồng, chuyển về quê chồng ở, bà dẹp hết mọi mơ mộng viển vông ngày trẻ, biết thích nghi với thực tế cuộc sống, biết quản lý kinh tế trong gia đình và cầm cương chồng một cách khéo léo và giữ cho tổ ấm gia đình luôn yên vui, hoà thuận. Tên phụ nữ Прасковья hay Параковья có dạng âu yếm, thân thiết là Параша, Паша, Полина; Nữ bá tước Alina dùng dạng thân thiết, âu yếm gọi bà Прасковья là Pachette (do Pasa đã là dạng thân mật, âu yếm trong tiếng Nga nay lại cộng thêm hậu tố chỉ âu yếm, thân thiết của tiếng Pháp-ette)
Daretski là người ưa hoạt động, khi còn trẻ, từng làm nhiều nghề, như quản đám tù nhân, đám trẻ lang thang, làm chủ sòng bạc, giàu kinh nghiệm sống do va vấp nhiều; Vui tính, nói năng bốp chát, sấn sổ, hài hước, biết dựa theo hoàn cảnh đẩy đưa; Là người làm chứng trong vụ đấu súng của Ônhêghin và Lenski nhưng không kịp thời ngăn chặn cuộc đấu súng, chịu trách nhiệm một phần trong cái chết của Lenski.
Bá tước N. là người giàu có, được phong tước quý tộc; Suốt đời gắn bó với bình nghiệp, phụng sự tổ quốc; Đối xử tốt với Tachiana, sẵn sàng hy sinh vì hạnh phúc của Tachiana; Mặc dù Tachiana không yêu chồng, nhưng nàng vẫn chung thuỷ với chồng - đã khước từ tình yêu của Ônhêghin.
Nữ bá tước Alina là chị họ của bà Larina, sống độc thân ở Matxcơva, không có con cái; hai mẹ con bà Larina đã ở tại nhà nữ bá tước khi đến Matxcơva.
U già Philipievna là nữ nông nô, đã có tuổi, phục vụ nhiều năm trong gia đình bà Larina, u là người tốt, hiền, có trái tim nhạy cảm, luôn kể truyện cổ tích, truyện vui cho Tachiana và Ônga nghe, u luôn bảo vệ, khuyên nhủ, hướng dẫn hai chị em Tachiana và Ônga.
U già của Tachiana - Phili piepna
Các nữ gia nhân hái quả trong vườn
Agaphon - người qua đường
Các vị khách trong lễ thánh của Tachiana:
Púchiakop, Gvoddin, Skochinhinuw, Buianop, Palfil Khalikop, sỹ quan chỉ huy trung đội…
…
Darétki
Người Pháp Gilio (mónieur Guilliot - gia nhân của Ônh êghin
Một thiếu nữ người thành phố đến thăm làng
Mosieur Trike
Sỹ quan chỉ huy trung đội
Chú nai
Anhixia - người quản gia của Ônhêghin
Bác hàng xóm sang nhà bà Larrina chơi, bàn và gợi ý cách giải quyết vụ chồng con cho Tachiana
Các nhân vật do tác giả sáng tác ra:
Người bác của Ônhêghin, đã mất
Cha của Ônhêghin, đã mất, bị vỡ nợ
Madame - nữ gia sư của Ônhêghin
Monsieur - gia sư của Ônhêghin
Bạn tôi Elvina - nhân vật nữ mặc định trong thi ca
Viên quản lí của ông bác
Người quản gia nhà ông bác
Đunhia- cô hàng xóm trẻ của Lênsky
Cha của Lênsky đã mất
Dimitri Larin cha của Tachiana đã mất, đại tá
“Gradison” - tay chơi và trung sĩ cận vệ - người yêu của bà Larina - mẹ của Tachiana
Skulks (“Celina”) - có lẽ là nữ gia nhân phục vụ bà Larina
Mẹ của Lên sky, đã mất
Mẹ chồng của u già, đã mất
Vanhia - chồng của u già
Bà mối
Cha của u già
Cháu trai của u già
Annette
Các nhân vật trong giấc mơ của Tachiana:….
Viên đại tá
Sỹ quan khinh kị PứKchin, người đã từng dạm hỏi cưới Tachiana
Nhân vật thực:
* Talon - chủ khách sạn nổi tiếng ở Peterburg
* Kaverin - Kaverin Piotr Paplovich (1794-1855) - bạn của Puskin
* Ôderộp - diễn viên
* Moldaia Xemionopna - nữ diễn viên
* Didlo -diễn viên múa balê
* Istoma- nữ diễn viên múa balê
* Traadaep - Traađaiep Piotr Iakoplevich
* Napoleon - tượng gang nhỏ
* Tolstoy-người Mỹ
* Didi - Evprakxia Vulf, nữ bá tước thuộc gia đình Ôxipôp, từng sống tại Trigorxkoie, gần điền trang Mikhailopxkoie.
* Alban - (Albanhi) hoạ sỹ Ý tk.XVII.
* Very- chủ khách sạn ở Paris
* Lepas- nghệ nhân chế tạo súng
* Андрюшка - người đánh xe ngựa
(Theo nguồn: literaturus. ru.evgenij - Onegin-kratkoie coderhanie po glavam.. và vài nguồn khác.)
Đăng bởi Tung Cuong vào 28/11/2023 08:11
Bảng thời gian diễn ra các sự kiện trong “Evghênhi Ônhêghin”
(Do Ỉu. Lotman lập theo phỏng đoán)
Ônhêghin sinh năm 1795.
Tachiana (có thể) sinh năm 1803
Lensky sinh năm 1803
Ônheeghin bắt đầu tham gia xã hội thượng lưu 1812-1812
Lensky sống và học ở Ghettinggahen - từ 1817 (hay 1818) tới mùa Xuân 1820
Các sự kiện chương I - mùa đông 1819 - mùa Xuân 1820.
Các sự kiện chương II, III - mùa hè 1820.
Các sự kiện chương IV - hè thu 1820
Các sự kiện chương V - đêm mồng 2 sang mồng 3 tháng giêng - ngày 12 tháng giêng năm 1821
Tachiana ngủ mơ - đêm mồng 5 sang mồng 6 tháng giêng năm 1821
Ngày lễ thánh của Tachiana - 12 tháng giêng 1821
Các sự kiện của chương VI - 13 tháng giêng - mùa Xuân 1821
Cuộc đấu súng và Lenski bị bắn chết - 14 tháng giêng 1821
Các sự kiện chương VII - mùa xuân 1821, tháng 2 năm 1822
Ônhêghin đi Peterburg- tháng 2 và 3 năm 1821
Ônga lấy chồng và đi theo chồng - mùa hè 1821
Tachiana đến thăm dinh cơ nhà Ônhêghin và đọc sách của chủ nhà - mùa hè 1821
Ônhêghin lên đường đi nhiều nơi, khởi hành từ Peterburg - 3 tháng 7 năm 1821
Hai mẹ con bà Larina dọn về Matxcơva- cuối tháng giêng - tháng hai 1822
Tachiana lấy chồng -1822(có thể, vào mùa thu)
Ônhêghin đến Kruwm - tháng 8 và 9 năm 1823
Ônhêghin và tác giả gặp nhau ở Ôdessa- mùa thu 1823
Tác giả bị quản thúc ở Mikhailôpskoie và Ônhêghin trở về Peterburg - tháng tám 1824
Các sự kiện chương VIII
Kết thúc tiểu thuyết - tháng 3 năm 1825