Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương hai
Đăng bởi Tung Cuong vào 01/04/2022 18:40
Он пел любовь, любви послушный,
И песнь его была ясна,
Как мысли девы простодушной,
Как сон младенца, как луна
В пустынях неба безмятежных,
Богиня тайн и вздохов нежных.
Он пел разлуку и печаль,
И нечто, и туманну даль,
И романтические розы;
Он пел те дальные страны,
Где долго в лоно тишины
Лились его живые слезы;
Он пел поблеклый жизни цвет
Без малого в осьмнадцать лет.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 01/04/2022 18:40
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 07/05/2024 07:51
Chàng ca ngợi tình yêu, nghe tình yêu mách bảo,
Thơ chàng viết sáng trong, rõ ràng cả,
Như nghĩ suy của thiếu nữ hồn nhiên,
Như giấc mơ trẻ nhỏ, như ánh trăng
Trời cao tít, những khoảng không tĩnh lặng,
Là thần nữ bí mật, tiếng thở dài dịu nhẹ.
Chàng ngợi ca sự ly biệt với nỗi buồn,
Và còn gì, miền xa phủ sương buông,
Bao nhiêu cánh hồng đưa hương lãng mạn;
Chàng ca tụng miền quê xa vạn dặm,
Nơi từ lâu, giữa tâm lặng bình yên,
Nước mắt chàng nóng bỏng chảy lăn tăn;
Chàng ca ngợi sắc màu cuộc đời nay lụi tắt,
Tuổi mười tám đến gần, non một ít.