Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bảy
Đăng bởi Tung Cuong vào 29/10/2022 15:16
— Княжна, mon ange! — «Pachette!»
— Алина! —
«Кто б мог подумать? — Как давно!
Надолго ль? — Милая! Кузина!
Садись — как это мудрено!
Ей-богу, сцена из романа…»
— А это дочь моя, Татьяна. —
«Ах, Таня! подойди ко мне —
Как будто брежу я во сне…
Кузина, помнишь Грандисона?»
— Как, Грандисон?.. а, Грандисон!
Да, помню, помню. Где же он? —
«В Москве, живет у Симеона;
Меня в сочельник навестил;
Недавно сына он женил.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 28/10/2022 15:16
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 16/08/2024 14:50
- Chào bá tước, mon ange! - “Pachette!” - Alina ạ!
“Ai có thể nghĩ rằng? -Sao lâu quá
Đến ở lâu chứ? - hở cô em yêu!
Ngồi xuống đi - Mới thấy tuyệt làm sao!
Ôi Lạy Chúa, y như trong tiểu thuyết…”
- Con gái của em đây, Cháu là Tachiana, bác biết.-
“Ôi Tanhia! lại đây với bác nào -
Cứ như là bác thấy mộng hay sao…
Thế em gái, cô nhớ chăng Grandison không đấy?”
- Chuyện gì nhỉ, Grandison nào? à, ông Grandison ngày ấy!
Có, nhớ mà, vẫn nhớ. Thế giờ sống ở đâu? -
“Ở ngay Matxcơva, xóm đạo Simeôn;
Hôm trước lễ Giáng sinh, ông ta thăm chị;
Ông ấy mới lấy vợ cho con trai mà lị.
Gửi bởi Tung Cuong ngày 28/10/2022 15:18
1.-Chào bá tước, thiên thần ơi! “Chào cô Pasa!” - Chị Alina ạ!
Ta thấy hơi châm biếm, với cách nói tiếng Pháp, pha ngôn ngữ thị dân cấp thấp: tên tiếng Nga đã ở dạng âu yếm Pasa lại cộng thêm hậu tố-ette, cũng dạng thân thiết tiếng Pháp.