Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bảy
Đăng bởi Tung Cuong vào 04/11/2022 07:42
У ночи много звезд прелестных,
Красавиц много на Москве.
Но ярче всех подруг небесных
Луна в воздушной синеве.
Но та, которую не смею
Тревожить лирою моею,
Как величавая луна,
Средь жен и дев блестит одна.
С какою гордостью небесной
Земли касается она!
Как негой грудь ее полна!
Как томен взор ее чудесный!..
Но полно, полно; перестань:
Ты заплатил безумству дань.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 05/11/2022 07:42
Trời đêm tối có ngàn vì sao lôi cuốn nhất,
Thành phố Matxcơva có nhiều người đẹp thật.
Nhưng sáng trưng hơn mọi tinh tú trên trời
Là mặt trăng trong khoảng không sáng ngời.
Nhưng nàng là người mà tôi không dám
Nhờ nàng thơ quấy rầy thêm lo lắng,
Như mặt trăng nàng trông dáng uy nghiêm
Giữa những bà vợ và bạn gái, nàng đứng riêng.
Sáng rực với niềm tự tin, kiêu hãnh
Chạm được tới mặt đất này thần thánh!
Nhưng trong tim chất đầy sức sống yêu đời!
Như ánh nhìn của nàng mệt mỏi, tuyệt vời!..
Nhưng đã đủ, đủ rồi, xin thôi nhé:
Bạn trả lễ cho sự điên khùng nhiều thế.
Gửi bởi Tung Cuong ngày 05/11/2022 07:43
5-6. Theo P.A. Viademxky, đây có thể là Alekxandrina Korxakôva, con gái của Maria Ivanôvna , sau này thành nữ bá tước Viademxkaia. Puskin có thời từng say mê A. Korxakôva.