Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bốn
Đăng bởi Tung Cuong vào 15/08/2022 18:58
Встает заря во мгле холодной;
На нивах шум работ умолк;
С своей волчихою голодной
Выходит на дорогу волк;
Его почуя, конь дорожный
Храпит — и путник осторожный
Несется в гору во весь дух;
На утренней заре пастух
Не гонит уж коров из хлева,
И в час полуденный в кружок
Их не зовет его рожок;
В избушке распевая, дева
Прядет, и, зимних друг ночей,
Трещит лучинка перед ней.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 15/08/2022 18:58
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 23/12/2022 19:20
Bình minh bắt đầu trong đêm lành lạnh;
Trên đồng ruộng tiếng người làm tắt lặng;
Sói cái đang đói bụng cồn cào,
Cùng sói chồng ra đường kiếm mồi nháo nhào;
Nghe hơi sói, ngựa trên đường dừng bước,
Thở nặng nhọc và người đi đường đầy cảnh giác
Cho xe lao nhanh lên núi, căng hết sức ra;
Trời ửng hồng dần sáng lúc ban mai,
Người chăn súc vật giữ bò trong chuồng mãi
Và tới lúc khi giờ trưa đã lại,
Tiếng tù và không gọi chúng quay về.
Ngồi trong nhà, cô gái hát lê thê
Mải dệt vải trong đêm đông lạnh ngắt
Là bạn với lửa đèn kêu lách tách.