Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương một
Đăng bởi Tung Cuong vào 03/02/2022 22:52
Когда же юности мятежной
Пришла Евгению пора,
Пора надежд и грусти нежной,
Monsieur прогнали со двора.
Вот мой Онегин на свободе;
Острижен по последней моде;
Как dandy[2] лондонский одет —
И наконец увидел свет.
Он по-французски совершенно
Мог изъясняться и писал;
Легко мазурку танцевал
И кланялся непринужденно;
Чего ж вам больше? Свет решил,
Что он умён и очень мил.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 02/02/2022 22:52
Đã sửa 5 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 04/12/2023 12:21
Rồi cái tuổi thiếu niên hay nổi loạn
Evghênhi cũng trải qua trong giới hạn,
Những ngày hy vọng và buồn tủi dịu dàng,
Monsieur bị nghỉ việc, rời khỏi nhà.
Vậy là Evghênhi của tôi giờ tự do thật;
Chàng để tóc theo mẫu đầu mới nhất;
Ăn mặc như người sành điệu ở London -
Và sau cùng, chàng bước vào đời luôn.
Tiếng Pháp của chàng còn hơn hoàn hảo,
Biết lý giải và viết ra đều giỏi cả;
Điệu mazurka chàng biết nhảy dễ không
Đi hay về, biết chào hỏi tự nhiên.
Vậy đã đủ? Giới thượng lưu cả quyết:
Chàng đáng yêu và thông minh trác tuyệt.
Gửi bởi Vanachi ngày 03/03/2022 22:23
Épghênhi Ônhêgin cứ thế
Lớn dần lên cho đến lúc biết buồn,
Biết mơ mộng như những chàng trai trẻ
Thì me-xừ bị tống khứ đi luôn.
Còn nhân vật chúng ta nay tự lập,
Tóc cắt đúng mốt thời trang, rất thấp,
Giống dandy từ Anh Quốc lần đầu
Lên vũ đài cuộc sống để vờn nhau.
Về tiếng Pháp, chàng nói, nghe thông thạo,
Mazurka nhảy khéo, lúc ra về
Chàng biết cách (điều này ai cũng bảo)
Cúi đầu chào rất khéo, chẳng người chê.
Thế là đủ, giới thượng lưu quyết định
Rằng chàng đẹp, thông minh và dễ tính!