Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương một
Đăng bởi Tung Cuong vào 17/02/2022 06:18
Что ж мой Онегин? Полусонный
В постелю с бала едет он:
А Петербург неугомонный
Уж барабаном пробужден.
Встает купец, идет разносчик,
На биржу тянется извозчик,
С кувшином охтенка спешит,
Под ней снег утренний хрустит.
Проснулся утра шум приятный,
Открыты ставни, трубный дым
Столбом восходит голубым,
И хлебник, немец аккуратный,
В бумажном колпаке, не раз
Уж отворял свой васисдас.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 17/02/2022 06:18
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 30/09/2022 18:26
Ônhêghin của tôi sao rồi?Chàng mơ mơ tỉnh tỉnh
Từ vũ hội về, leo lên giường để ngủ:
Còn Peterburg như ong vỡ tổ suốt ngày
Tiếng trống vang, thành phố thức giấc, ồn ào ngay.
Nhà buôn dậy, người bán hàng rong xuôi ngược,
Đám xà ích vội ra nơi để xe ngựa,
Từ làng Ôkhta cô bán sữa vội vội vàng vàng,
Dưới chân cô tuyết buổi sáng lạo xạo âm vang.
Buổi mai sớm, phố xá lao xao càng vui rõ
Nhà mở cửa, bếp bập bùng ánh lửa đỏ
Toả lên trời làn khói mỏng màu xanh
Bán bánh mỳ, một người Đức dáng tinh nhanh
Đầu đội mũ giấy, luôn tay làm hối hả,
Lo bán bánh cho khách qua ô cửa sổ mở.
Gửi bởi Vanachi ngày 06/03/2022 12:41
Ônhêgin thì sao? Sau buổi nhảy,
Đang lên xe, ngái ngủ, phóng về nhà.
Nghe tiếng trống, Pêtécbua đã dậy,
Thêm một ngày luôn náo nhiệt, phù hoa.
Người buôn bán đã mang hàng ra chợ,
Xe ngựa đứng chờ trong sân, trước sở.
Còn phố bên, cô gái giống mọi lần,
Tay xách bình, tuyết lạo xạo dưới chân.
Trời hửng sáng, phố ồn ào, sôi nổi.
Cửa từ lâu đã mở, củi bén lò,
Các ống khói đã bắt đầu nhả khói.
Ông bánh mì người Đức tính hay lo,
Chiếc mũ giấy trên đầu, kia vừa hát,
Vừa thong thả mở từng thanh vaxixđat.