Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bảy
Đăng bởi Tung Cuong vào 26/10/2022 13:18
За то зимы порой холодной
Езда приятна и легка.
Как стих без мысли в песне модной
Дорога зимняя гладка.
Автомедоны наши бойки,
Неутомимы наши тройки,
И версты, теша праздный взор,
В глазах мелькают как забор.
К несчастью, Ларина тащилась,
Боясь прогонов дорогих,
Не на почтовых, на своих,
И наша дева насладилась
Дорожной скукою вполне:
Семь суток ехали оне.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 27/10/2022 13:18
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 22/08/2024 08:54
Nhưng may thật, trời mùa đông lạnh giá,
Đi đường lại dễ dàng, vui thú quá.
Như lời thơ nhạt nhẽo trong ca khúc nghe hay
Đường mùa đông Nga bằng phẳng, êm thay.
Những người đánh xe ngựa xứ này đều tài giỏi,
Xe tam mã phóng như bay không biết mỏi,
Và cột cây số ven đường làm mắt mải mê nhìn,
Chúng lướt nhanh như hàng giậu đuổi theo mình.
Chỉ hơi chán, bà Larina đã già, cao tuổi quá
Sợ không dám đi bằng xe đắt giá,
Không dùng xe thư, mà chạy xe nhà,
Và Tanhia được dịp nếm đủ mấy ngày qua
Cảnh buồn chán trên đường xa dằng dặc:
Bảy ngày đẫy, xe mới về Matxcơva được.