Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bảy
Đăng bởi Tung Cuong vào 06/10/2022 07:28
Мой бедный Ленской! за могилой
В пределах вечности глухой
Смутился ли, певец унылый,
Измены вестью роковой,
Или над Летой усыпленный
Поэт, бесчувствием блаженный,
Уж не смущается ничем,
И мир ему закрыт и нем?..
Так! равнодушное забвенье
За гробом ожидает нас.
Врагов, друзей, любовниц глас
Вдруг молкнет. Про одно именье
Наследников сердитый хор
Заводит непристойный спор.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 05/10/2022 07:28
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 02/02/2024 09:05
Chàng Lensky chẳng may của tôi hỡi!
Nằm im lặng dưới mồ sâu mãi mãi
Phận hẩm hiu, nhà thơ có buồn lòng,
Nghe tin người yêu vội vã lấy chồng,
Hay chàng ngủ yên dưới dòng sông Quên lãng,
Thấy hạnh phúc khi không còn xúc cảm,
Chẳng bận tâm hối tiếc mọi thứ trên đời,
Thế giới này lặng câm, đóng kín rồi?..
Đời là thế! Sự thờ ơ cùng quên thẳng
Đang chờ sẵn ta vào áo quan sáu tấm.
Tiếng bạn bè, kẻ thù ác, người yêu xưa
Chợt tắt ngay. Chỉ còn việc trang trại phải chia
Khiến nhóm người đang tranh quyền thừa kế
Mải cãi vã giành nhau từng món đồ chí choé.