Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương hai
Đăng bởi Tung Cuong vào 07/05/2022 05:51
Как он, она была одета
Всегда по моде и к лицу;
Но, не спросясь ее совета,
Девицу повезли к венцу.
И, чтоб ее рассеять горе,
Разумный муж уехал вскоре
В свою деревню, где она,
Бог знает кем окружена,
Рвалась и плакала сначала,
С супругом чуть не развелась;
Потом хозяйством занялась,
Привыкла и довольна стала.
Привычка свыше нам дана:
Замена счастию она.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 06/05/2022 05:51
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 08/02/2024 08:07
Giống chồng quá, bà cầu kì ăn mặc
Lúc nào cũng theo thời trang và dáng hợp;
Nhưng việc tìm chồng, nhà cấm hỏi ý bà
Dẫn bà đi làm lễ đính hôn ở nhà thờ.
Và để xoá đi buồn đau còn lưu mãi
Ông chồng khéo khôn đã lên đường vội vã
Đưa bà về quê ông ngay đã, nơi mà bà
Có trời hay, là giờ ở với ai một nhà,
Bà vật vã, ban đầu, khóc lệ dài, lệ ngắn,
Chỉ suýt nữa bà ly hôn xong hẳn;
Bà bắt tay vào cai quản gia đình,
Rồi quen dần, bà thấy hợp ý tình hình
Chính thượng đế ban thói quen cho mình đúng lúc:
Thói quen đến thay cho hạnh phúc.