Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương ba
Đăng bởi Tung Cuong vào 04/06/2022 13:20
И вот ввели в семью чужую…
Да ты не слушаешь меня…
— „Ах, няня, няня, я тоскую,
Мне тошно, милая моя:
Я плакать, я рыдать готова!..“
— Дитя мое, ты нездорова;
Господь помилуй и спаси!
Чего ты хочешь, попроси…
Дай окроплю святой водою,
Ты вся горишь… — „Я не больна:
Я… знаешь, няня… влюблена“
— Дитя мое, господь с тобою!
— И няня девушку с мольбой
Крестила дряхлою рукой.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 04/06/2022 13:20
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 07/03/2023 08:30
Rồi u được đưa đến ngôi nhà lạ…
Thôi con ạ, khỏi nghe u kể lại…-
“U ơi u, con buồn tái, buồn tê,
Con muốn nôn, nào hỡi u thân yêu:
Con muốn khóc, muốn gào to hết cỡ!..”
-Ơi con gái bé xinh, chắc con đang khó ở;
Xin Chúa ban lòng thương và giúp đỡ con tôi!
Vậy muốn gì, con hãy nói xin thôi…
Để u vẩy nước thánh cho con vậy,
Người con nóng như than… - “Con đâu ốm đấy
U… có hay, con đã yêu rồi đây”
-Con gái ơi, xin Chúa ở cạnh con ngay!-
Và u nguyện cầu cho cô gái,
Bàn tay già nua đưa lên làm dấu thánh mãi.