Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương năm
Đăng bởi Tung Cuong vào 09/07/2022 06:24
Что ж? Тайну прелесть находила
И в самом ужасе она:
Так нас природа сотворила,
К противуречию склонна.
Настали святки. То-то радость!
Гадает ветреная младость,
Которой ничего не жаль,
Перед которой жизни даль
Лежит светла, необозрима;
Гадает старость сквозь очки
У гробовой своей доски,
Всё потеряв невозвратимо;
И всё равно: надежда им
Лжет детским лепетом своим.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 09/07/2022 06:24
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 20/01/2023 09:03
Sao thế nhỉ? Lạ lùng khi phát hiện
Ẩn trong nỗi sợ của nàng là bí hiểm:
Chính tự nhiên đã kiến tạo ra con người,
Khi nhiều mâu thuẫn cùng lúc sóng đôi
Lễ Giáng sinh tới rồi. Vui ơi là vui quá!
Tuổi trẻ thích bói tương lai vì cả tin lạ
Họ không hề tiếc nuối bạ điều gì,
Phía trước là cả cuộc đời rộng dài
Đang bừng sáng, không thể nào ngắm hết;
Tuổi già đoán định qua kính nhìn nát bét,
Khi cỗ săng sáu tấm đứng gần kề,
Mất hết thôi, không lấy lại được gì;
Nhưng dù vậy, với người già - niềm hy vọng
Vẫn thỏ thẻ dối lừa không biết ngượng.