Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương tám
Đăng bởi Tung Cuong vào 07/09/2022 13:27
Как изменилася Татьяна!
Как твердо в роль свою вошла!
Как утеснительного сана
Приемы скоро приняла!
Кто б смел искать девчонки нежной
В сей величавой, в сей небрежной
Законодательнице зал?
И он ей сердце волновал!
Об нем она во мраке ночи,
Пока Морфей не прилетит,
Бывало, девственно грустит,
К луне подъемлет томны очи,
Мечтая с ним когда-нибудь
Свершить смиренный жизни путь!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 08/09/2022 13:27
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 03/02/2024 15:01
Tachiana đã đổi thay kì lạ!
Nhập vai của mình sao mà giỏi quá!
Đã tiếp thu mọi phép xã giao có cả ngàn,
Bao buộc ràng với quý bà cao sang!
Ai dám nghĩ nàng thơ ngây ngày trước
Nhưng thể hiện quyền uy nữ bá tước,
Hơi khinh khi nơi tụ họp khách đông?
Vậy mà chàng đã khiến nàng rối lòng!
Nàng chỉ ước về chàng trong những đêm trời tối,
Ngày thần giấc ngủ Morphêy chưa tới,
Có nhiều khi nàng buồn vẩn, buồn vơ,
Đưa mắt nhìn mệt mỏi vầng trăng soi,
Có một lúc nào đó -nàng nuôi mộng ước -
Chàng ở cạnh, trên đường đời cùng bước!