Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương ba
Đăng bởi Tung Cuong vào 20/05/2022 06:52
Скажи: которая Татьяна?»
— Да та, которая, грустна
И молчалива, как Светлана,
Вошла и села у окна.
— «Неужто ты влюблен в меньшую?»
— А что? — «Я выбрал бы другую,
Когда б я был, как ты, поэт.
В чертах у Ольги жизни нет.
Точь-в-точь в Вандиковой Мадоне:
Кругла, красна лицом она,
Как эта глупая луна
На этом глупом небосклоне».
Владимир сухо отвечал
И после во весь путь молчал.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 20/05/2022 06:52
Đã sửa 7 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 30/05/2024 12:26
Anh cho biết: Tachiana là cô nào nhỉ?”
À cô ấy trông mặt luôn buồn tẻ,
Thường im lìm giống Svetlana,
Bước vào phòng, ngồi sát cửa sổ mà.-
“Không có lẽ anh mê cô em này nhỏ tuổi?”
-Thì sao nhỉ? “Anh chàng nhà thơ hỡi,
Nếu là anh, tôi đã chọn cô chị rồi,
Đường nét Ônga không sinh động tí gì.
Giống y hệt tranh Mađôna của Vandek đó:
Mặt tròn trĩnh, má đẹp hồng thắm đỏ,
Trông như khuôn trăng nhìn rõ đần đần
Hiện trên nền trời có vẻ cù lần”.
Vladimir cất giọng có phần khô khan đáp,
Đoạn đường cuối, chàng ngồi im, lặng ngắt.