Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương bốn
Đăng bởi Tung Cuong vào 06/08/2022 17:09, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 10/08/2022 22:47
Час от часу плененный боле
Красами Ольги молодой,
Владимир сладостной неволе
Предался полною душой.
Он вечно с ней. В ее покое
Они сидят в потемках двое;
Они в саду, рука с рукой,
Гуляют утренней порой;
И что ж? Любовью упоенный,
В смятенье нежного стыда,
Он только смеет иногда,
Улыбкой Ольги ободренный,
Развитым локоном играть
Иль край одежды целовать.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 05/08/2022 17:09
Đã sửa 8 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 06/02/2024 20:17
Vladimir mỗi ngày thêm lôi cuốn
Bởi Ônga đẹp, trẻ trung, hấp dẫn,
Chàng tập trung dồn hết tâm hồn vào
Mất tự do sao vẫn thấy ngọt ngào.
Khi ở lại trong phòng, chỉ còn đôi trai gái,
Họ tìm chỗ tối ngồi tâm sự mãi;
Khi ra vườn, họ bước tay trong tay,
Cùng dạo chơi lúc trời sớm ban mai;
Và sao nhỉ? Được tình yêu cổ vũ
Nhưng vẫn giữ e dè, ngại ngùng rõ,
Đôi khi chàng tỏ ra có mạnh dạn hơn,
Ônga cười cười cho phép, động viên luôn,
Chàng mới dám nghịch làn tóc quăn để thả
Hay hôn nhẹ mép áo thôi là đã quá