Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Yevgeny Onegin (1833) » Chương tám
Đăng bởi Tung Cuong vào 09/09/2022 05:38
Она его не замечает,
Как он ни бейся, хоть умри.
Свободно дома принимает,
В гостях с ним молвит слова три,
Порой одним поклоном встретит,
Порою вовсе не заметит:
Кокетства в ней ни капли нет
— Его не терпит высший свет.
Бледнеть Онегин начинает:
Ей иль не видно, иль не жаль;
Онегин сохнет, и едва ль
Уж не чахоткою страдает.
Все шлют Онегина к врачам,
Те хором шлют его к водам.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 09/09/2022 05:38
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 04/03/2023 18:51
Nàng không mảy may nhận ra chàng ở cạnh,
Dù chàng gắng hết mình, tìm mọi cách.
Nàng tiếp chàng ở nhà rất tự do,
Có khách ngoài, nàng chỉ nói qua loa
Cũng có lúc chỉ nghiêng mình ý là đáp lễ,
Và nhiều lúc, nói chung, coi chàng không có nữa:
Nàng không hề tỏ điệu bộ, làm kiêu -
Giới thượng lưu không chấp nhận được đâu.
Da dẻ Ônhêghin bắt đầu xạm nốt
Hoặc nàng chẳng thấy, hoặc không hề thương xót;
Người Ônhêghin càng héo hắt, xanh xao,
Nhỡ có khi: chàng đã nhiễm bệnh lao.
Người nhà dẫn Ônhêghin tìm bao nơi khám,
Mọi bác sỹ đồng lòng cho chàng đi suối khoáng.