Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Huy Hoàng. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 10 trang (93 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Coda (Octavio Paz Lozano): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Có lẽ yêu là học cách
bước đi trên thế giới này.
Là học cách im lặng
như cây đoan và cây sồi trong câu chuyện cổ.
Là học cách nhìn.
Ánh mắt em gieo hạt.
Nó trồng một cái cây.
                                      Tôi nói
bởi vì em rung lá.

Ảnh đại diện

Kẻ yêu thương nhiều hơn (Wystan Hugh Auden): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Ngắm trời sao, tôi đã hiểu rất rõ,
Chúng thờ ơ, xuống địa ngục dẫu tôi,
Nhưng trên đời hững hờ đâu đáng sợ
Hơn hết ở dã thú hoặc con người.

Vui sao được khi những vì sao cháy
Bằng dục vọng ta không thể trả lời?
Nếu tình cảm không thể nào cân đối,
Hãy để kẻ yêu nhiều hơn là tôi.

Là một kẻ ngưỡng mộ như tôi nghĩ
Những vì sao chẳng quan tâm chút gì,
Tôi không thể, giờ nhìn chúng, bày tỏ
Tôi nhớ một ngôi nhớ khiếp cả ngày.

Nếu như sao biến mất cả hoặc chết,
Tôi sẽ học nhìn bầu trời bỏ hoang
Và cảm nhận trong tăm tối vẻ đẹp,
Dẫu có thể phải mất chút thời gian.

Ảnh đại diện

Sonnet 071 (Ðừng buồn lâu khi nhà thơ em chết) (William Shakespeare): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Cứ khóc thương một ngày kia anh chết
Nhưng đừng lâu quá tiếng chuông ngân rền
Thế giới này tối tăm anh vĩnh biệt
Về sống cùng sâu bọ dưới đất đen

Một ngày kia những dòng này em đọc
Đừng nhớ về bàn tay viết lời yêu
Thà em quên hoàn toàn đi cũng được
Hơn nhớ nhung mà buồn khổ thật nhiều

Anh không muốn khi đã thành cát bụi
Em vẫn nhớ tên anh mãi trong đầu
Mang tình yêu theo về nơi chín suối
Như đời anh mãi mãi sẽ chìm sâu

Để người đời chẳng trách gì em được
Đau buồn do từng bên anh khi trước.

Ảnh đại diện

Những niềm vui của việc đọc (Charles Simic): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Trên giường bệnh cha tôi đang đọc
Hồi ký của Casanova.
Tôi đang ngắm đêm buông,
Vài cửa sổ sáng đèn bên kia phố.
Ở một ô có một cô gái trẻ đang đọc
Sát gần tấm kính.
Cô chưa nhìn lên đã một lúc lâu,
Ngay cả với bóng tối đang tới.

Khi vẫn còn một chút ánh sáng,
Tôi muốn cô ngẩng đầu lên,
Để tôi có thể thấy mặt
Mà tôi đã sẵn hình dung,
Nhưng sách của cô chắc phải đầy hồi hộp.
Và ngoài ra, mọi thứ thật im lặng,
Mỗi lần cô giở một trang,
Tôi có thể nghe cha tôi giở một,
Như thể họ đang đọc cùng một cuốn.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ánh sáng tháng mười (Charles Simic): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Cũng ánh sáng tôi nhìn nàng lần cuối
Giờ bắt tôi nhắm mắt mơ màng;
Nhớ nàng ngồi trong vườn

Với một tấm khăn choàng đỏ trên vai
Và một cuốn sách nhỏ trong lòng,
Một lúc lâu lại nhìn lên

Với vẻ rạng rỡ của ban ngày trên mặt,
Như để thẩm định điều gì thật nghiêm túc
Nàng vừa đọc ít nhất hai lần,

Với bầu trời trong và mở ra để ngắm;
Bởi vì lá đã rụng
Và nằm im lặng quanh đôi chân nàng.

Ảnh đại diện

Đàn cừu trong sương (Sylvia Plath): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Những ngọn đồi bước lên vào miền trắng.
Người hay sao
Nhìn tôi buồn, tôi làm họ thất vọng.

Con tàu bỏ lại một đường hơi thở.
Ồ con ngựa
Chầm chậm màu rỉ sét,

Những cái móng, những tiếng chuông đau—
Cả buổi sáng buổi
Sáng đã đen lại,

Một đoá hoa lạc loài.
Xương tôi đỡ một sự lặng im, những cánh
Đồng xa làm tim tôi tan chảy.

Chúng doạ
Để tôi đi qua đến một thiên đường
Không sao và không cha, một vùng nước tối.

Ảnh đại diện

Tôi ngắt cánh em (Juan Ramón Jiménez): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Tôi ngắt cánh em, như một đoá hồng,
để thấy hồn em,
và tôi không thấy.

Nhưng mọi thứ xung quanh
—những chân trời đất biển—,
tất cả, cho đến tận cùng,
đều tràn ngập một mùi hương
mênh mông và sống động.

Ảnh đại diện

Như một bức ảnh (John Ashbery): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Có thể bạn sẽ muốn sống trong một trong những ngôi nhà
nho nhỏ bắt đầu leo lên một ngọn đồi, rồi loạng choạng
trở về chỗ ban đầu như thể chẳng có gì xảy ra ấy.

Có thể bạn sẽ thưởng thức một bữa tối toàn sandwich
với tay hàng xóm chịu đưa ra những sự nhượng bộ.
Tất cả sẽ qua trong một phút thôi, bạn nói. Chúng ta đều
tin là thế, và đồng hồ đang điểm: Nổi lửa lên, nổi lửa lên.

Ảnh đại diện

Trang sách đêm (Tomas Tranströmer): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Tôi bước lên bờ vào một đêm tháng Năm
dưới ánh trăng lạnh
nơi cỏ hoa thì xám
mà hương thì xanh.

Tôi giạt lên triền dốc
trong bóng tối mù màu
trong khi những viên đá trắng
ra dấu với mặt trăng.

Một khoảng thời gian
chỉ vài phút dài
năm mươi tám năm rộng.

Và đằng sau tôi
qua vùng nước ánh chì
là bờ bên kia
và những kẻ cai trị.

Những con người với một tương lai
thay vì với những khuôn mặt.

Ảnh đại diện

Con chim (Octavio Paz Lozano): Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng

Ngày nằm nghỉ
trong im lặng trong veo:
sự trong trẻo của không gian
là sự trong trẻo của im lặng.
Ánh sáng bất động của bầu trời xoa dịu
sự lớn lên của cỏ.
Côn trùng của trái đất, giữa những hòn đá,
dưới cùng ánh sáng ấy, là đá.
Thời gian thoả mãn trong giây phút.
Và buổi trưa tròn đầy
trong miệt mài tĩnh lặng.

Và con chim hót, một mũi tên mỏng.
Tấm ngực bạc bị thương xao động bầu trời,
lá rung,
cây cỏ thức giấc…
Và tôi biết cái chết là một mũi tên
mà không hay bàn tay nào bắn
và chúng ta ra đi trong nháy mắt.

Trang trong tổng số 10 trang (93 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] ›Trang sau »Trang cuối