Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Tương An quận vương » Thơ Nôm
Đăng bởi tôn tiền tử vào 19/12/2018 21:43
Tôi chúa đôi phương cảnh quạnh hiu,
Cũng vì một chút nghĩa liu điu.
Ơn Tào dẫu chất nghìn cân nặng,
Nợ Hán còn mang một gánh trìu.
Đuốc ngọc canh khuya trời một góc,
Vườn đào thề cũ ruột trăm chìu.
Ví ai muốn thấu nguồn cơn ấy,
Xin hỏi chàng Trương nỗi khúc khiu.
Tôi chúa đôi phương cảnh quạnh hiu,
Cũng vì một chút nghĩa ‡ liêu điêu.
Ân Tào ‡ ví nấn ngàn cân nặng,
Nợ Hán còn mang một gánh trìu.
Đuốc ngọc canh khuya trời một góc,
Vườn đào ‡ nguyền cũ ruột trăm ‡ chiều.
Vẫn ai muốn ‡ biết đầu đuôi thế,
Xin hỏi chàng Trương nỗi khúc ‡ khiêu.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 18/12/2018 21:47
Sau cái án Hồng Bảo, giọng thơ của Tương An trở nên lâm ly và ý thơ chứa đầy nỗi bi phẫn. Để gói ghém nỗi lòng, ngõ hầu tránh nạn búa rìu của kẻ nắm quyền sanh sát, Tương An đã tạo nên những câu thơ khi thì bóng bẩy xa xôi, khi thì chìm lắng cô đọng. Như:
QUAN CÔNG CƯ TÀOBài này hay nhất là cặp luận: Lời óng chuốt, tình sâu đậm, sức truyền cảm mạnh mẽ, nhưng dụng ý kín nhẹm, hiểm hóc, cay độc thì là cặp trạng và chuyển kết.
Tôi chúa đôi phương cảnh quạnh hiu,
Cũng vì một chút nghĩa liu điu.
Ơn Tào dẫu chất nghìn cân nặng,
Nợ Hán còn mang một gánh trìu.
Đuốc ngọc canh khuya trời một góc,
Vườn đào thề cũ ruột trăm chìu.
Ví ai muốn thấu nguồn cơn ấy
Xin hỏi chàng Trương nỗi khúc khiu.
Ơn Tào dẫu chất nghìn cân nặng,Lời nghe nhẹ nhàng, đọc qua khó thấy được hậu ý. Nhưng dừng nghĩa lại, và tự hỏi:
Nợ Hán còn mang một gánh trìu.
Ví ai muốn thấu nguồn cơn ấy,Có người cạn cợt chê rằng “lầm lấy rồi”. Thật ra thì là một câu rất hiểm độc.
Xin hỏi chàng Trương nỗi khúc khiu.
Ví ai muốn biết nguồn cơn ấyGiá một nơi đánh một ngả, đương sự dù biết thấu cũng đành ngậm đắng nuốt cay.
Xin hỏi chàng Trương nỗi khúc khiu.