Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm trong khi chưa thành công
一從淪洛他鄉去,
屈指清明幾度過。
千里墳塋違拜掃,
十年親舊盡消磨。
乍晴天氣模稜雨,
過半春光廝句花。
聊把一杯還自彊,
莫教日日苦思家。
Nhất tòng luân lạc tha hương khứ,
Khuất chỉ thanh minh kỷ độ qua.
Thiên lý phần doanh vi bái tảo,
Thập niên thân cựu tẫn tiêu ma.
Sạ tình thiên khí mô lăng vũ,
Quá bán xuân quang tư cú hoa.
Liêu bả nhất bôi hoàn tự cưỡng,
Mạc giao nhật nhật khổ tư gia.
Từ khi lưu lạc quê người đến nay,
Bấm đốt ngón tay tính ra tiết thanh minh đã mấy lần rồi.
Xa nhà nghìn dặm không săn sóc phần mộ tổ tiên được,
Mười năm qua bà con thân thích đã tiêu tán hết.
Tạnh cơn mưa mây, trời chợt sáng,
Hoa đồ mi đã quá nửa chừng xuân.
Hãy cầm lấy chén rượu mà gượng uống,
Đừng để ngày ngày phải khổ vì nỗi nhớ nhà.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 19/02/2006 19:14
Tha hương đất khách từ lưu lạc,
Bấm đốt thanh minh đã mấy lần.
Muôn dặm mộ phần khôn viếng lễ,
Mười năm thân thích cứ vơi dần.
Mưa rào đổ tạnh, đang vào tiết,
Hoa đẹp đơm bông, quá nửa xuân.
Gượng chén tay nâng khoây khỏa chút,
Nỗi nhà nỗi khổ liệu xua tan.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 19/02/2006 19:14
Từ ngày lưu lạc rời quê cũ,
Bấm đốt thanh minh mấy lượt qua.
Ngàn dặm mộ phần đều khói lạnh,
Mười năm thân hữu thảy tiêu ma.
Trời quang mây tạnh khi bừng nắng,
Xuân vãn đồ mi đã trổ hoa.
Luống những ngập ngừng nâng chén rượu,
Cho vơi nỗi khổ nhớ quê nhà.
Quê người từ buổi thân trôi dạt,
Thấm thoát thanh minh mấy đốt tay.
Ngàn dặm mộ phần đành thiếu lễ,
Mười năm người cũ chẳng còn ai.
Mưa mây tạnh dứt trời bừng sáng,
Xuân sắc lưng chừng hoa vội phai.
Chén rượu trên tay cầm gắng gượng,
Mà nguôi nỗi nhớ khổ ngày ngày.
Gửi bởi Vanachi ngày 09/04/2007 20:22
Kể từ đất khách ta lưu lạc
Đã trải Thanh Minh mấy độ rồi
Nghìn dặm mộ phần không viếng được
Mười năm thân thích tận tàn thôi
Giữa chừng mưa giảm, trời thêm thoáng
Quá nửa xuân tàn, hoa kém tươi
Chén rượu giờ nâng, môi gắng gượng
Cố hương mong nhẹ mối quan hoài.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/08/2007 00:09
Có 1 người thích
Luân lạc từ khi ra đất khách,
Thanh minh tính đã trải bao hồi.
Mả mồ nghìn dặm khôn thăm viếng,
Thân cựu mười năm thảy rụng rơi.
Chợt tạnh mưa rào đương tiết dấy,
Nở hoa tê cú nửa xuân rồi.
Khuây nâng một chén còn nên gượng,
Đừng để nhớ nhà khổ chẳng thôi.
Gửi bởi PH@ ngày 04/04/2014 22:32
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 19/03/2018 20:44
Từ ngày đất khách bước trầm luân
Bấm đốt thanh minh đã mấy lần
Nghìn dặm mộ xa không lễ sửa
Mười năm thân thích cũ vơi dần
Chợt mưa chợt nắng tiết trời lạ
Hoa bớt thắm tươi quá nửa xuân
Chén rượu ngập ngừng môi gượng nhắp
Nhớ nhà đừng để khổ tâm thân.
Gửi bởi Huy Tráng ngày 08/06/2014 16:35
Có 1 người thích
聊:Chữ này là "liêu". Đề nghị ad xem lại.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 19/10/2014 15:04
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 14/09/2016 11:21
Kể từ lưu lạc quê người
Tiết thanh minh trải qua rồi mấy năm
Mộ phần ngàn dặm khó thăm
Mười năm thân thích não nùng còn ai
Trời quang lất phất mưa rơi
Mùa xuân già nửa hoa tươi kém màu
Gượng buồn chén rượu nhấp môi
Lòng quê vương vấn cũng đôi ba phần
Gửi bởi hongha83 ngày 24/05/2016 08:24
Từ độ quê người lưu lạc bước,
Thanh minh bấm đốt đã bao kỳ!
Mả mồ ngàn dặm không thăm tới,
Thân cựu mười năm thảy mất đi.
Chợt tạnh mưa rào là nắng hé,
Nửa tàn xuân sắc nở đồ mi.
Hãy nên mượn chén mà vui gượng,
Chớ để ngày ngày khổ nhớ quê.
Gửi bởi hongha83 ngày 18/06/2016 09:41
Những từ luân lạc chốn làng xa,
Bấm đốt thanh minh mấy dạo qua.
Nghìn dặm mộ phần lơi cúng bái,
Mười năm thân thuộc thảy tiêu ma.
Mưa rào chợt tạnh trời đang tiết,
Tê cú hoa bừng xuân nửa già.
Tạm chuốc một ly đành tự gượng,
Sớm hôm đừng để khổ mong nhà.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối