Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Bùi Cơ Túc » Long Biên bách nhị vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 20/03/2024 08:04
碧溝秋水碧波流,
彷彿先生觀祈秋。
菊謝蓮殘無覓處,
滿心月共古今愁。
Bích Câu thu thuỷ bích ba lưu,
Phảng phất tiên sinh quán kỳ thu.
Cúc tạ, liên tàn vô mịch xứ,
Mãn tâm nguyệt cộng cổ kim sầu.
Nước mùa thu ở ngòi biếc chảy làn sóng xanh,
Phảng phất như thấy phủ đệ của tiên sinh cúng tế thiên thần mùa thu.
Cúc tàn, sen úa không tìm thấy nữa,
Lòng tràn đầy ánh trăng và mối sầu kim cổ.
Bán khai thư song vũ hậu thiên,Từ đó nghĩ rằng: Thân mình cuối đời gặp vận hạn, day dứt nhiều xúc cảm, nhân tản bộ hỏi thăm đến Bích Câu. Luống thấy: Sóng lạnh đùa ánh chiều tà, trăng sáng mới nhô, luống cúc, ao sen, hoang vu lạnh lẽo ở đâu, không thể nén được bèn ngậm ngùi thở dài.
Nhân huề thu cúc nhất bồn liên.
Thế đồ môn phản môn phong bạc,
Độc toạ hàn canh thính đỗ quyên.
Nghĩa là:
Sau ngày mưa mở nửa cánh cửa sổ thư phòng,
Một luống cúc mùa thu, một chậu sen.
Đường đời bạc bẽo như gió đập cửa lúc đóng lúc mở,
Một mình ngồi trong đêm lạnh, nghe tiếng chim đỗ quyên.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 20/03/2024 08:04
Nước thu ngòi biếc sóng về đâu,
Phảng phất Tiên sinh quán tế thu.
Cúc úa, sen tàn nào thấy nữa,
Đầy lòng trăng với cổ kim sầu.
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 20/03/2024 11:09
Mùa thu, ngòi biếc xanh làn sóng,
Như thấy tiên sinh, phủ cúng cầu.
Sen úa, cúc tàn không thấy nữa,
Lòng đầy trăng sáng, cổ kim sầu.