Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Bắc hành tạp lục
Đăng bởi Vanachi vào 14/07/2005 00:52
伊誰絕境構亭臺,
伐盡松枝墜鶴胎。
石穴何年初鑿破,
金身前夜卻飛來。
停雲處處僧眠定,
落日山山猿叫哀。
一炷檀香消慧業,
回頭已隔萬重崖。
Y thuỳ tuyệt cảnh cấu đình đài,
Phạt tận tùng chi truỵ hạc thai.
Thạch huyệt hà niên sơ tạc phá,
Kim thân tiền dạ khước phi lai.
Đình vân xứ xứ tăng miên định,
Lạc nhật sơn sơn viên khiếu ai.
Nhất chú đàn hương tiêu tuệ nghiệp,
Hồi đầu dĩ cách vạn trùng nhai.
Ai người dựng nên đình đài ở chốn tận cùng này?
Chặt hết cành tùng, rớt trứng hạc
Hang đá, năm nào bắt đầu đục phá?
Tượng Phật (mình vàng) mới bay đến đêm qua
Khắp chốn mây ngừng trôi, sư yên giấc
Núi núi bóng chiều rơi, vượn kêu thương
Đốt nén hương đàn để tiêu tan nghiệp chướng do trí tuệ gây ra
Quay đầu lại đã cách núi muôn trùng
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 13/07/2005 00:52
Đình đài ai dựng tận nơi đây
Trứng hạc rơi tùng chặt hết cây
Hang đá năm nào vừa đục phá
Tượng vàng đêm trước mới qua bay
Mây ngưng chốn chốn sư an giấc
Chiều rụng non non vượn oán ai
Đốt nén hương đàn tiêu tuệ nghiệp
Muôn trùng đã cách thoáng đầu quay
Đình đài ai đó dựng nơi đây,
Chặt hết cành tùng trứng hạc bay;
Động đá năm nào nay đục phá,
Tượng vàng đêm trước mất quay lui.
Mây giăng khắp chốn sư an giấc,
Chiều xuống núi đồi vượn kêu ai;
Đốt nén hương đàn tiêu nghiệp tuệ,
Quay đầu đã cách vạn trùng nhai.
Gửi bởi phuhoang4142 ngày 13/09/2011 01:19
Đình đài ai dựng chốn xa vời,
Chặt hết cành tùng trứng hạc rơi!
Động đá năm nào đục phá vỡ,
Mình vàng đêm trước bay về nơi.
Mây ngừng, chốn vắng sư yên ngủ,
Nắng tắt, non buồn vượn hú khơi!
Một nén nhang thơm trừ nghiệp tối,
Quay đầu đã cách muôn trùng trời!
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/09/2014 19:51
Đình đài cảnh vắng bao đời
Cành thông bạt gốc, hạc dời tổ đi
Cửa hang mở tự thuở xưa
Kim thân đêm trước bay vừa đến đây
Mây ngừng sư cụ ngủ say
Nỉ non vượn hú non tây bóng chiều
Hương thơm tuệ nghiệp cũng tiêu
Ngoảnh đầu đã cách bao nhiêu núi ngàn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/05/2018 20:39
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/12/2019 17:02
Đình đài ai dựng chốn sơn cùng,
Trứng hạc đã rơi chặt hết tùng.
Hang đá, năm xưa ai đục phá?
Phật vàng đêm trước đền đình trung.
Mây ngừng khắp chốn sư yên giấc,
Rơi núi bóng chiều vượn hót lung.
Đốt nén hương đàn tan nghiệp chướng,
Quay đầu lại cách núi muôn trùng.