Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Dưới chân núi Hồng (1796-1802)
鴻山一色臨平渠,
清寂可為寒士居。
千里白雲生几席,
一窗明月上琴書。
笑啼殉俗干戈際,
緘默藏生老病餘。
葉落花開眼前事,
四時心鏡自如如。
Hồng Sơn nhất sắc lâm bình cừ,
Thanh tịch khả vi hàn sĩ cư.
Thiên lý bạch vân sinh kỷ tịch
Nhất song minh nguyệt thướng cầm thư
Tiếu đề tuẫn tục can qua tế,
Giam mặc tàng sinh lão bệnh dư.
Diệp lạc hoa khai nhãn tiền sự,
Tứ thì tâm kính tự như như.
Núi Hồng một màu soi xuống làn nước phẳng,
Kẻ hàn sĩ có thể ở được nơi thanh tú tịch mịch này.
Mây trắng từ nghìn dặm bay đến bên giường,
Trăng sáng soi qua cửa sổ, chiếu vào túi đàn cặp sách.
Buổi loạn lạc, cười khóc cũng phải theo đời,
Thân già yếu nên im lặng giữ mình.
Chuyện trước mắt đổi thay như hoa nở lá rụng,
Quanh năm, cõi lòng vẫn thản nhiên như không.
Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 12/07/2005 22:47
Trên dải non Hồng dưới làn nước,
Nho nghèo ở đó cũng thanh nhàn.
Nghìn tầm mây bạc quanh giường chiếu
Một mảnh trăng trong rọi sách đàn.
Cười khóc theo đời quan buổi loạn,
Trầm tiền giữ miệng dưỡng thân tàn.
Lá rơi hoa nở việc trước mắt
Tâm trạng quanh năm vẫn nhẹ nhàng.
Non Hồng soi bóng in dòng nước
Hàn sĩ ần cư nơi vắng trong
Mây trắng quanh giường xa nghìn dặm
Sách đàn trăng dõi lọt qua song
Tùy đời cười khóc qua cơn loạn
Ngậm miệng che thân dưỡng bệnh này
Hoa nở lá rơi ngay trước mắt
Cõi lòng năm tháng vẫn không thay.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 28/09/2013 22:01
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 20/07/2018 20:14
Non Hồng rọi bóng nước pha
Nơi đây nương náu cũng là thảnh thơi
Quanh giường ngàn dặm mây trôi
Vầng trăng qua cửa bóng soi sách đàn
Nín thinh để giữ thân tàn
Loạn ly chìu miệng thế gian khóc cười
Chuyện đời lá rụng hoa rơi
Quanh năm lòng vẫn như chơi thanh nhàn
Gửi bởi PH@ ngày 18/04/2016 10:58
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 16/12/2017 16:23
Núi Hồng in bóng xuống dòng sông
Thanh vắng trò nghèo chọn ở trong
Ngàn dặm trắng mây quanh ghế phản
Sách đàn trăng chiếu sáng qua song
Loạn ly cười khóc theo thời cuộc
Bệnh lão ẩn mình mọi sự thông
Hoa nở lá rơi đời trước mắt
Bốn mùa tâm sáng tựa thiên không.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/05/2018 20:12
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/09/2019 16:50
Soi nước non Hồng bóng một mầu,
Ẩn cư hàn sĩ thích nơi đây,
Qua song trăng sáng, soi đàn sách
Nghìn dặm bên giường mây trắng bay
Ly loạn khóc cười theo thói tục,
Yếu già mình giữ được thì hay.
Lá rơi hoa nở đầy qua mắt.
Ngày tháng cõi lòng vẫn chẳng thay.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 19/10/2020 11:11
Non Hồng soi nước một mầu,
Ẩn cư hàn sĩ thích sâu nơi nầy.
Qua song đàn sách trăng đầy,
Bên giường mây trắng dặm dài về rơi.
Khóc cười ly loạn theo đời,
Yếu già mình giữ được người thì hay.
Lá rơi hoa nở mắt đầy.
Cõi lòng ngày tháng chẳng thay đổi gì.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 11/12/2023 10:51
Non Hồng một sắc chiếu dòng xanh,
Hàn sĩ riêng ưa chốn vắng thanh.
Đàn sách một song vầng nguyệt dọi,
Ghế giường ngàn dặm áng mây quanh.
Theo đời cười khóc cơn tao loạn,
Náu vết im hơi biết bệnh mình.
Hoa nở hoa tàn qua trước mắt,
Bốn mùa lòng vẫn vẹn gương lành.