Trang trong tổng số 11 trang (102 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 24/11/2021 08:58
Dưới chân núi Lũng giã từ,
Lệ rơi ướt áo tâm tư não nùng.
Nghẹn ngào lời khó nói thông,
Sinh ly tử biệt cùng chung nỗi sầu.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 22/11/2021 08:37
Nước chảy, người chơi chằng hợp lòng,
Thôi rồi! giải mũ giặt cho xong.
Đỉnh non lộn nước lăn tăn biếc,
Mặt sóng ngang cây gợn gợn xanh.
Chim hãi tiếng chèo không dám đậu,
Hoa đùa mặt biển lại làm thinh.
Dòng xuân một khúc ai đem rửa
Sạch hết tanh hôi khắp núi sông.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 02/11/2021 06:00
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh vào 02/11/2021 11:21
Vách núi vút cao cây chắn ngang,
Đất trời trong mắt hiện y chang.
Dù thơ Đỗ Phủ lời khôn cạn,
Mặc bút Vương Duy nét khó toàn.
Thẹn bởi suốt năm đầu lẩm cẩm,
Cười khi lên núi dạ thênh thang.
Danh đề trong động anh nên biết,
Thúc Giạ cháu ngài Tuy Lý Vương
Ngôn ngữ: Tiếng Pháp
Gửi bởi Vanachi ngày 07/06/2020 09:24
Le code secret de la lumière
Comme le mois d’Octobre, nerveux, n’arrive pas à cacher ses larmes, les ténèbres s’approchent, un peu plus tôt que la saison d’amour
Je recommence mon état sauvage et à porter en moi l’embryon pour t’attendre
Car ma vie doit être reliée à Toi
Accablée par la douleur d’être isolée
La ville allume la lumière sans visage
Effarée, elle allume la lumière sans visage
Jusqu’à quand finira-t-il le jour de ton absence ?
Revenue à elle, la terre continue son cycle de vie et de mort
Nous avons perdu des millénaires à cause de l’arrivée inconvéniente de notre naissance
Nous avons passé les 27 escaliers de l’échelle de la vie, nous nous sommes trouvés sans jamais perdre confiance
Et Toi, le seul homme dont j’aime la manière d’aimer
Grâce à Toi, je deviens ce que je suis
L’existence traverse les secrets du corps masculin, les mystères du corps féminin
Chaque pavé, chaque tronc le long des rues affables, solitaire même en temps d’embouteillages
Sont différents chaque jour la face des lacs, le soleil et les visages
Palimpsestes des visages humains
Visages flous, noms aussi flous
Qui forment notre visage aujourd’hui
L’ombre des morts
Continue à vivre à travers nos corps
L’homme est las des soupirs et des brefs moments de somnolence
Je tombe
le long des
hoquets sans lieu
Ta direction, pleine de soleil mais loin de moi
La voiture jaune t’emmène
Reste moi seule, la saison jaune et le vent
Les cauchemars, complices des hommes-monstres, me guettent
Je t’en prie, stoppe la tempête
Je T’ai cherché pendant des années – Toi, le berger protecteur de la vertu
Qui a commis des erreurs, des crimes, désespéré pendant de longues saisons
Le code 4041980, pour le rêve providentiel
Je veux que tu m’assimiles à ton destin
Je sens la palpitation des six milliards d’hommes
Quand Tu entres en moi
Tu m’incorpores dans ton sang
Ton nom, je m’y pends comme mon sort pendu sur la croix éternelle
Avec mes larmes blanchies cristallisées, j’embellis le monde
Les photos sans dimension, tendues par Toi, deviennent quatre directions infinies
Tu abaisses le ciel Tu soulèves la terre
Ta fervente jeunesse explose
Sur Ton dos, nagent mes beaux orteils
Mes lèvres traversent la nuit tendre en rampant
Mes jambes allongées, travées du pont, je relie frontières, montagnes, vagues de la mer
Lorsque Tu es sur moi
Pour concevoir le rêve
Mon rêve d’être Mère se réalise
Ceux que je n’ai pas encore vus, ceux qui ne viennent pas encore
Même les vestiges fermentés
Incapables de me détourner de mon unique chemin
Qui T’accompagne et qui reste avec Toi après la mort
Le chemin d’amour, l’amour conjugal qui ne tarit pas
Le chemin oscillant dans une ivresse perpétuelle
Avec Toi seul, je peux dormir en sérénité, protégée par des murs couverts d’herbes
Avec Toi seul, j’attends la naissance de notre enfant, Prunelle
Ensemble, nous perỗons la poche pour que les larmes de notre Pays accumulées pendant deux mille ans tombent
C’est Toi qui a créé l’éternité !
Les mélancolies de toute sorte vont et viennent sans cesse
Elles, pourtant, même si appuyées par l’ombre et la mort, ne peuvent pas me saisir
Car je sais comment m’ancrer dans Ton amour
Car Tu m’enveloppes dans la tiédeur de ta lumière
Ton amour donne au monde une nouvelle chiquenaude !
Gửi bởi hongha83 ngày 02/04/2020 19:43
“Cỏ trắng” đồng cao ngóng kinh đài
Sông Hoàng nước chảy bao giờ thôi
Trời thu nội rộng người đi hết
Vó ngựa đông sang chả biết ai
Gửi bởi Vanachi ngày 23/11/2019 22:45
Cầu ngói, dưới cầu nước rì rào,
Ngày nhàn ngồi tựa hát nghêu ngao.
Nợ đời chẳng chối từ khe núi,
Bạc đầu không tránh ấy thi tao.
Miếu bà goá giữa cầu hương toả,
Gió trong vui múa với sông dài.
Giúp người, lòng thẹn với đàn trẻ,
Soi bóng mình ôi quá gầy hao.
Gửi bởi Bùi Việt Khánh ngày 08/09/2019 09:12
Đem cả giang sơn nhập chiến đồ
Dân sinh nào dám kể yên vui
Xin anh rõ giúp lòng danh tướng
Một tướng nên công chết vạn người
Gửi bởi hongha83 ngày 21/07/2019 19:49
Cảnh thanh u, vật cũng thanh u
Mười mấy châu tiên, ấy một châu
Trăm tiếng đàn chim, đàn nhạc hát
Nghìn hàng đám quýt đám quân hầu
Trăng vô sự chiếu người vô sự
Nước có thu lồng trời có thu
Vừa bốn bể trong vừa bụi lặng
Độ xưa so với độ này thua
Gửi bởi hongha83 ngày 21/07/2019 19:35
Sớm chơi núi mây nổi
Tối ngủ bến trăng thanh
Bỗng dưng được hứng thú
Đầu bút hiện muôn hình
Gửi bởi dt@n ngày 24/05/2019 15:58
Liễu non kêu cặp vàng oanh
Một hàng cò trắng trời xanh liệng kề
Non Tây tuyết ngậm song the
Đông Ngô muôn dặm thuyền về cửa ta
Trang trong tổng số 11 trang (102 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối