Dưới đây là các bài dịch của Quốc. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 8 trang (71 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nước dâng (Władysław Broniewski): Bản dịch của Trần Quốc Gia

Song nếu nói về ái tình bởi mọi điều khác đều tội lỗi
Aragon

Trên biển rì rào, bọt cuộn
Bao vì sao rơi xuống, mất đi
Nay anh mở lòng anh cho em đấy
Như nước dâng trào, em hỡi, nước dâng!

Đêm ấy trăng lướt trên dòng nước bạc
Trên Địa Trung Hải sóng vỗ nhịp vào bờ
Rồi biến mất
Như những lời vô hiệu bay đi

Sóng tan rồi, sóng sẽ còn trở lại
Như ái tình khi không muốn vấn vương
Và đây, từ bầu trời lãnh đạm
Một ngôi sao rơi xuống, hững hờ rơi

Tình yêu như bao người trẻ đẹp
Mang bệnh lao và chết mất đi
Anh thất vọng, nhìn tình yêu đang chết
Đây rồi, đã đến lúc nó bỏ đi

Anh thường bảo lòng anh: "Sao ngoan cố, tự kiêu
Những chuyện về tình yêu, thôi đừng nói nữa"
Nhưng ái tình lớn lên như một nhà thờ
Trong lòng anh, chiếc quan tài người ta mang đến đó

Một đêm lặng lẽ điếc, câm đã bóp chết
Những lời tình, những lời thất vọng
Yêu nghĩa là: sờ chạm, thấy trông
Nhưng không có em đây... không có...

Đêm hôm ấy nước dâng
Sóng đập vào bờ giận dỗi
Chúng ta sao giản dị thật tình
Chúng ta buồn và chỉ có một mình chúng ta

Thế rồi không có lời nào nói nữa
Chỉ có âu yếm vụng về gắn chặt đôi tay
Anh không nhớ, anh không muốn nhớ
Rằng tình yêu sắp chết rồi đây!

A! tình ái còn chói lên một màu lộng lẫy
Trong bài ca của những sao rơi
Sao cũng ít, bể kia cũng ít
Nếu ái tình khi còn ở bên anh

Vì lúc ấy anh có thể ôm cả thế gian
Rộng lớn hơn cả ái tình
Lớn hơn cả sóng dậy cuồng điên
Của những bài thơ không viết

Em ơi, anh khóc... những ngôi sao
Có chất đắng cay, khó chịu
Sống trở về thầm nhủ với em: anh yêu
Như nước dâng tràn, em hỡi, nước dâng


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thần chết đến (Heinrich Heine): Bản dịch của Quốc Khánh

Thần Chết đến
Anh muốn nói với em điều thầm kín
Vì kiêu hãnh xưa nay anh đành phải lặng yên
Trái tim anh đã chỉ đập vì em

Áo quan đóng xong
Và người ta sẽ ròng anh xuống mộ
Anh sẽ được bình yên vạn thuở
Em khóc anh và thương nhớ anh hoài

Đôi cánh tay em sẽ vật vã trong đời
Cố trấn tĩnh, em ơi! Số phận là thế đấy
Những gì tốt lành, đẹp xinh, trọng đại
Vẫn thường hay có kết thúc rất buồn!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Phù Lưu dịch (Nguyễn Trung Ngạn): Bản dịch của Nguyễn Quốc Siêu

Li ca một khúc bóng chiều tà
Bạn cũ chia tay nẻo dặm xa
Rời trạm hướng đông xuân gió dịu
Tống hành vó ngựa cảnh phồn hoa

Ảnh đại diện

Xuân tịch lữ hoài (Thôi Đồ): Bản dịch của Hồng Đức quốc âm thi tập

Hoa bay nước chảy cũng vô tình
Gió quyến xuân đưa đến Sở thành
Hồ điệp mơ màng nhà mấy dặm
Tử qui khắc khoải nguyệt ba canh
Thư nhà dễ cách lòng nên bạc
Tóc tuyết khôn cầm thúc lại xanh
Nèo ấy chẳng về, về ắt được
Năm hồ cảnh vắng có ai tranh.


Theo nhà nghiên cứu Nguyễn Quảng Tuân thì bài thơ Đường được dịch sớm nhất hiện nay vẫn còn được tìm thấy là những bài được sưu tập trong bộ Hồng Đức quốc âm thi tập thế kỷ 15: bài Tân xuân lữ xá và chùm thơ Thiên Thai của Tào Đường.

Bài Tân xuân lữ xá nguyên văn bằng chữ Hán là bài Xuân tịch lữ hoài của Thôi Đồ và ở trên và bài thơ quốc âm được xem như bản dịch.
Ảnh đại diện

Tĩnh dạ tứ (Lý Bạch): Bản dịch của Võ Quốc Tín

Đầu giường ngắm bóng trăng soi
Màn sương cứ ngỡ như rơi mặt đường
Ngẩng đầu trăng sáng như gương
Cúi đầu lại nhớ quê hương quá chừng.

Ảnh đại diện

Hoa phi hoa (Bạch Cư Dị): Bản dịch của Liêu Quốc Nhĩ

Chẳng phải là hoa, chẳng phải sương
Nửa khuya em đến, sáng em về
Đến như giấc mộng xuân không đợi
Đi tựa mây trời không định nơi

Ảnh đại diện

Vô đề (Thiệu Ung): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Rảnh rang khoan hãy nói vô can
Vừa nói vô can lại mắc ngang
Giành nhau đi trước, sa đường hiểm
Để việc qua rồi, nói mới ngon
Sướng miệng ăn càn nên mới bệnh
Khoái lòng bao việc vạ đa mang
Đợi lúc bệnh rồi lo kiếm thuốc
Chi rằng chưa bệnh khá lo toan


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thiên thính ngâm (Thiệu Ung): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Lồng lộng trời không tiếng
Xanh thẳm biết tìm đâu
Bay cao xa cách mấy
Đều ở nơi tâm này


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ai biết được (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Tôi ngồi xe về nhà đêm khuya
Người phu xe rách rưới gồng mình kéo
Trời không một vì sao
Đường không một ánh đèn
Riêng leo lét ngọn đèn xe
Hắt lên một tí lòng đường
Lắc sang trái chao sang phải
Theo từng bước chạy người phu xe

- Bác xe ơi đường sao tối thế?
- Vâng thưa ông, đường tối tối ghê!
Xe qua một phố xuyên qua cổng phố
Quành một khúc quanh quẹo một khúc quành
Mọi chỗ xầm xầm bóng tối
Trời không một vì sao
Đường không một ánh đèn
Riêng leo lét ngọn đèn xe
Loang loáng một tí lòng đường
Lắc sang trái chao sang phải
Theo từng bước chạy người phu xe

- Bác xe ơi đường sao lặng thế?
- Vâng thưa ông, đường lặng lặng ghê!
Xe đi sát mé tường, bức tường như trường thành thăm thẳm
Rồi men sông hút vào đồng trống mênh mông
Trời không một vì sao
Đường không một ánh đèn
Riêng leo lét ngọn đèn xe
Mung lung một tí lòng đường
Lắc sang trái chao sang phải
Theo từng bước chạy người phu xe

- Bác xe ơi đường sao vắng thế?
- Ồ, người đầy rẫy, thưa ông!
Chỉ tại ông không nhìn đấy
Kìa, những đốm xanh là ma hay người
Vẳng nghe tiếng khóc tiếng cười
A! Là quanh đây toàn mồ mả
Trời không một vì sao
Đường không một ánh đèn
Riêng leo lét ngọn đèn xe
Chập chờn hắt xuống lòng đường
Lắc sang trái chao sang phải
Theo từng bước chạy người phu xe

- Bác xe ơi đường sao xa thế?
- Thế ư? Vâng thưa ông, đường xa xa thật!
- Nhưng kìa kéo tôi về nhà chứ. Bác lạc đường không?
- Nào ai biết được thưa ông. Ai biết lạc hay không lạc.

Tôi ngồi xe về nhà đêm khuya
Một khối lù lù rách rưới xa lạ đang gồng mình kéo
Trời không một vì sao
Đường không một ánh đèn
Riêng ngọn đèn xe hiu hắt
Loáng loang chiếu lòng đường
Theo từng bước chạy người phu xe.

Ảnh đại diện

Niềm vui hoa tuyết (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Nếu tôi là hoa tuyết
Lưng trời phơi phới tiêu dao
Hẳn tôi nhận rõ ràng phương hướng
Bay bay...bay bay...tôi bay
Mặt đất này có riêng nơi đến

Không rơi trên hoang mạc heo buồn
Không rơi trên đỉnh núi cô đơn
Không rơi trên phố phường quạnh quẽ
Bay bay...bay bay...tôi bay
Người thấy chăng có riêng phương hướng

Giữa lưng trời duyên dáng múa bay
Nhằm chính nơi đẹp vui tôi đến
Là khi nàng ra dạo vườn hoa
Bay bay...bay bay...tôi bay
Ồ thân nàng hương mai tươi thắm

Tôi buông thân lúc ấy nhẹ nhàng
Trên ngực nàng, dịu dàng tôi đậu
Nép ngực nàng lượn sóng dịu êm
Tan ra...tan ra...tan ra
Vào ngực nàng tôi chảy dịu êm.

Trang trong tổng số 8 trang (71 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối