Dưới đây là các bài dịch của Quốc. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 8 trang (71 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Đi thôi (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Từ biệt, đời ơi, từ biệt
Ta một mình trên đỉnh non cao
Từ biệt, người ơi, từ biệt
Đối diện trời lồng lộng vòm xanh
Tạm biệt, bạn trẻ ơi, tạm biệt
Nào, chan hoà cùng ngát cỏ hang sâu
Đi đi, bạn ơi, đi nhé
Trả sầu đau cho quạ trời chiều
Đi thôi, mộng ơi, đi nhé
Ta đập tan ly hư huyễn ngọc kia
Đi thôi, mộng ơi, đi nhé
Ta cười vui hứng gió núi ba đào
Đi thôi, tất cả, đi thôi
Kìa, trước mặt núi ngạo trời chót vót
Đi thôi, hết thảy, đi thôi
Là vô cùng của vô cùng phía trước.

Ảnh đại diện

Tôi không biết gió thổi về phương nào (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Ôi giấc mơ êm ái ngọt ngào

Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Nàng ôn tồn, tôi cứ mê man


Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Ôi giấc mơ tươi dịu biết bao

Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Nàng bạc tình tôi đau đớn biết bao

Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Nát lòng tôi vì giấc mơ đau

Tôi không biết gió
Thổi về phương nào
Tôi giờ đang luyến mộng
Ánh sáng chìm ảm đạm biết bao

Ảnh đại diện

Bé mọn (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Thấp nhỏ thấp nhỏ
Gió lộng trời
Lau thân gầy hết mong chống đỡ
Thân đã khô
Bên trong lại rỗng
Sức đâu trỗi giọng vi vu
Lau van xin cùng gió
Kẻ nhẫn tâm tốt bụng kia
Xin ngươi một cú đấm cuối cùng
Làm ơn hoá kiếp
Vốn không nhà
Cho dù phiêu bạt tận chân mây.

Ảnh đại diện

Ngẫu nhiên (Từ Chí Ma): Bản dịch của Nguyễn Quốc Đoan

Tôi - áng mây trời lững thững
Tình cờ soi bóng trên sông
Bạn chớ ngạc nhiên
Cũng đừng say đắm
Chỉ một thoáng tôi biến mất
Ta sẽ gặp nhau trên biển đêm sâu
Rồi chúng ta mỗi kẻ một con đường
Nhớ nhau cũng tốt
Mà quên đi càng tốt
Chỉ cần giây phút này soi sáng cho nhau

Ảnh đại diện

Nam kha tử (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Nguyễn Quốc Hùng

Những sợi tơ vương vương trên không
Những sợi tơ vương vương bên đường
Tơ vương trên mái tóc xanh
Tơ vương dưới gót chân hồng
Một bước chân đi,
Nam bắc phân ly...

Tơ có đứt xin nàng đừng tiếc
Tơ bay tới đây tự nhiên ta biết
Oanh sầu bướm mỏi, mùa xuân qua rồi
Chờ đến năm sau, xuân lại tái hồi.

Ảnh đại diện

Tây giang nguyệt (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Nguyễn Quốc Hùng

Thượng Uyển đời Hán vườn có trăm hoa,
Cung cấm nhà Tuỳ giai nhân ẩn bóng,
Ba mùa xuân đùa với gió xuân
Đến lúc nhìn trăng dõi hoa lê, chợt bừng giấc mộng.
Nơi đâu hoa rụng đỏ thềm?
Nơi đâu tuyết đóng bên rèm?
Giang nam, giang bắc cũng như nhau.
Kẻ ở người đi, muôn vạn nỗi sầu.

Ảnh đại diện

Lâm giang tiên (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Nguyễn Quốc Hùng

Những sợi tơ nào trước hiên bay múa
Hay tại mùa xuân tới đây đón gió?
Bướm từng đàn bay liệng chập chùng
Tơ như suối chảy,
Tơ rũ bụi hồng.

Trăm nguồn nghìn sợi cũng thế mà thôi.
Nghĩ tới phận khinh bạc vô căn,
Luống những bồi hồi,
Gió ơi cho mượn sức gió
Đưa tơ tới tận đỉnh trời.

Ảnh đại diện

Đường đa lệnh - Liễu nhứ (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Nguyễn Quốc Hùng

Phấn rơi rắc,
Hương tàn phai,
Tơ liễu vương vương
Hoa bay tan tác
Đời liễu đời hoa như đời người mệnh bạc,
Vốn danh tài tử
Quen thói phong lưu

Xuân qua cây cỏ cũng biết sầu
Cho hay giai nhân mấy lúc chẳng bạc đầu
Than rằng: đời ta rồi sẽ về đâu?
Muốn về với gió xuân, nhưng chúa xuân chẳng biết
Xuân đi rồi, mình ta nỗi sầu biền biệt.

Ảnh đại diện

“Người yêu ơi, hãy dặt tay lên trái tim tôi...” (Heinrich Heine): Bản dịch của Quốc Khánh

Người yêu ơi, hãy đặt tay lên trái tim tôi;-
Em có nghe, trong buồng tim đương thình lình tiếng búa?
Chàng thợ mộc vô tâm sống trong tim tôi đó,
Chàng đương đóng cho tôi một chiếc quan tài.

Tiếng nhặt, tiếng khoang gõ đập suốt đêm ngày;
Đã lâu rồi làm tôi mất ngủ.
Nào, nhanh lên, gấp gáp lên, anh thợ,
Cho tôi sớm về với giấc ngủ bình yên!

Ảnh đại diện

Thu vàng (Aleksandr Pushkin): Bản dịch của Hồ Quốc Vĩ

Thu buồn, - cặp mắt đắm say,
Tôi yêu sắc đẹp em ngày chia phôi.
Thiên nhiên tàn úa bỗng tươi,
Rừng thay áo mới, cả trời vàng au.
Ồn ào hơi gió thở mau,
Bầu trời gợn sóng như màu khói sương.
Vài tia nắng hiếm nhớ thương
Sợ mùa đông sớm quen đường đến nhanh.
Đắm trong yên tĩnh ngọt lành,
Tôi quên thế giới thức thành tiếng thơ.

Tâm hồn xáo động ngẩn ngơ,
Tơ lòng run rẩy, mộng chờ đợi ai.


1833
(do Geo gửi)

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 8 trang (71 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối