Thơ » Trung Quốc » Bắc Tống, Liêu » Thiệu Ung
閒居慎勿說無妨,
才說無妨便有妨。
爭先捷路機關惡,
退後語言滋味長。
爽口物多須作疾,
快心事過必為殃。
與其病後能求藥,
不若病前能自防。
Nhàn cư thận vật thuyết vô phương,
Tài thuyết vô phương tiện hữu phương.
Tranh tiên tiệp lộ cơ quan ác,
Thoái hậu ngữ ngôn tư vị trường.
Sảng khẩu vật đa tu tác tật,
Khoái tâm sự quá tất vị ương.
Dữ kỳ bệnh hậu năng cầu dược,
Bất nhược bệnh tiền năng tự phòng.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 19/03/2009 02:08
Rảnh rang khoan hãy nói vô can
Vừa nói vô can lại mắc ngang
Giành nhau đi trước, sa đường hiểm
Để việc qua rồi, nói mới ngon
Sướng miệng ăn càn nên mới bệnh
Khoái lòng bao việc vạ đa mang
Đợi lúc bệnh rồi lo kiếm thuốc
Chi rằng chưa bệnh khá lo toan
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 01/05/2021 09:42
Nhàn rỗi hại không khoan chớ bàn,
Vừa rằng vô hại lại mắc nàn.
Giành nhau đường thắng, sa nơi hiễm,
Lùi lại nói sau, lời mới sang.
Sướng miệng ăn nhiều nên mới bệnh,
Khoái lòng việc quá vạ đa mang.
Đợi khi mắc bệnh lo tìm thuốc,
Thường bệnh phòng xa ai sánh bằng.