Thi Viện
×
Tên tác giả/dịch giả
Tên bài thơ @Tên tác giả
Nội dung bài thơ @Tên tác giả
Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
Tên chủ đề diễn đàn
Tìm với
G
o
o
g
l
e
Toggle navigation
Tác giả
Danh sách tác giả
Tác giả Việt Nam
Tác giả Trung Quốc
Tác giả Nga
Danh sách nước
Danh sách nhóm bài thơ
Thêm tác giả...
Thơ
Các chuyên mục
Tìm thơ...
Thơ Việt Nam
Cổ thi Việt Nam
Thơ Việt Nam hiện đại
Thơ Trung Quốc
Đường thi
Thơ Đường luật
Tống từ
Thêm bài thơ...
Tham gia
Diễn đàn
Các chủ đề mới
Các chủ đề có bài mới
Tìm bài viết...
Thơ thành viên
Danh sách nhóm
Danh sách thơ
Khác
Chính sách bảo mật thông tin
Thống kê
Danh sách thành viên
Từ điển Hán Việt trực tuyến
Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập
×
Đăng nhập
Tên đăng nhập:
Mật khẩu:
Nhớ đăng nhập
Đăng nhập
Quên mật khẩu?
Chỉ cần tin mình là duy nhất (2018)
Thơ
»
Việt Nam
»
Hiện đại
»
Nguyễn Phong Việt
Bìa trước
Đang tải...
Mục lục (1/2)
Đang tải...
Mục lục (2/2)
☆
☆
☆
☆
☆
1
5.00
24
bài thơ
Chia sẻ trên Facebook
Bình luận
Đọc nhiều nhất
-
Mình sẽ đi qua hết núi đồi…
-
Cả một đoạn đường dài phía trước
-
Chúng ta của sau này…
-
Thả một cánh hoa bay…
-
Những cây cầu có khi nào không bắc qua sông?
Thích nhất
-
Mình sẽ đi qua hết núi đồi…
Mới nhất
-
Còn phải đi qua bao nhiêu chặng đường?
-
Cảm ơn vì những ngày phân ly…
-
Vì đó đã là cuối trời...
-
Nếu ai đó hỏi lòng mình như thế nào?
-
Mình sẽ vẫn ngồi đó...
Tạo ngày 01/08/2018 10:48 bởi
tôn tiền tử
Tập thơ
Chỉ cần tin mình là duy nhất
(NXB Văn hoá - Văn nghệ, 2018).
Chia sẻ thế giới với một người…
Mình sẽ đi qua hết núi đồi…
Cả một đoạn đường dài phía trước
Những đêm trên mái nhà…
Mình sẽ vẫn ngồi đó...
Không còn nữa…
Nếu ai đó hỏi lòng mình như thế nào?
Cố gắng thêm một dặm đường…
Còn phải đi qua bao nhiêu chặng đường?
Rồi một chiều nào đó chúng ta ra biển (2)
Chúng ta của sau này…
Thả một cánh hoa bay…
Gửi tôi, những ngày oán ghét cuộc đời…
Tha thứ cho mình đi…
Đôi khi mình với lòng mình xa lạ quá...
Những cây cầu có khi nào không bắc qua sông?
Gửi nỗi buồn của chúng ta…
Về một ngày nào đó…
Để có thể làm lại từ đầu…
Cuối cùng, chỉ có chúng ta là tổn thương…
Cảm ơn vì những ngày phân ly…
Vì đó đã là cuối trời...
Trong những giấc mơ của chúng ta...
Ngày mai tôi sẽ lên một chuyến tàu…