Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Phong Việt » Chỉ cần tin mình là duy nhất (2018)
Đăng bởi hảo liễu vào 05/10/2018 21:52
Những đêm trên mái nhà
chúng ta nhìn thấy được nhiều thứ còn rộng hơn cả bao la…
Một vì sao đã soi chiếu xuống cuộc đời mình kể cả trong những ngày gió mưa
lòng chờ mong không chỉ là một hơi ấm
được chia sẻ cùng nhau, được thức qua nhiều đêm nghe mùi hương trong tóc
ký ức của cả một quãng đời nằm cạnh nhau ngăn nắp
và bình yên…
Mình nhìn thấy một không gian rộng hơn để chứa tất cả những ưu phiền
từ một đứa trẻ con trở thành một người lớn
những tươi đẹp hồn nhiên giờ là lạnh lùng không cân đo đong đếm
giành lấy nhau từng mét vuông để sống
cho niềm vui riêng…
Những đêm trên mái nhà
chúng ta nhìn thấy mình bé nhỏ đến chông chênh
Thì ra có hay không có mình cuộc đời không vì thế sẽ khác
yêu thương một con người rồi mặc cho cõi lòng mình tan nát
mãi đến khi lặng yên một mình đứng bên kia giới hạn
nhìn một con người thân thiết
giờ ngơ ngác lạ xa…
Còn được bao nhiêu lần mình ở trong bóng tối mà không hề tan ra
để biết vẫn là mình dù trăm ngàn vết sẹo
chỉ một chút thôi yếu lòng với trời cao cho trái tim sau ngực áo
thấy mình còn có thể nhân hậu
dù nỗi buồn xám xịt đến đâu…
Những đêm trên mái nhà
chúng ta cuộn mình như một giọt nước mắt chờ đợi phép nhiệm mầu…