Tương tư hoài chốn Trường An
Nỉ non tiếng dế, giếng vàng đêm thu
Sương mờ chiếu lạnh đượm sầu
Đèn con bóng nhỏ nỗi đau muôn trùng
Vén màn ngắm ánh trăng trong
Bóng mây vời vợi mỹ nhân xa vời
Trời xanh thăm thẳm trùng khơi
Sông dài sóng vỗ liên hồi miên man
Trời xa hồn ngập đau thương
Hồn không đến được ngăn đường quan san
Nhớ nhau hoài đứt ruột gan