Trang trong tổng số 10 trang (98 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 20/06/2008 22:47
Dường như Ngài đang lắng nghe. Tĩnh lặng: cõi xa…
Ta dừng lại và không còn nghe im lắng
Và Ngài là vì sao. Và những sao trời khác lạ,
mờ mịt mắt trần, lũ lượt về quanh tinh đẩu sáng.
Ôi, Ngài là tất cả. Chân như đó, có phải ta chờ
Ngài thấy ta? hay Ngài cần phải thấy?
Thảng như nơi đây ta phủ phục trước Ngài,
Ngài vẫn như loài thú hồn nhiên trầm sâu tự tại.
Thế rồi điều dục ta dứt bỏ để tìm Ngài
“cái ấy” từ triệu kiếp luân lưu trong thân Thế giải(*)
Như Lai(**), đấng xả bỏ những gì con người từng trải.
Và đấng từng trải những điều khuyên người lầm lạc bỏ mê.
Gửi bởi hongha83 ngày 16/05/2008 18:09
Giường dẫu lót vải thô hay lụa gấm
Là mộ buồn hay tổ ấm yên vui
Đây người sinh ra, quần tụ, nghỉ ngơi
Nào trinh nữ, vợ chồng, già hay trẻ
Giường tử biệt hay là giường dâu rể
Được tẩy trần hay ban phước chở che
Đây bắt đầu cho tới lúc mất đi
Từ rạng sáng đến khi tàn ngọn nến
Giường mộc mạc, đơn sơ hay thầm kín
Hay vàng son, lộng lẫy sắc tươi hồng
Bằng sồi, bằng bách hay bằng gỗ phong
Gỗ thông dụng...đều nặng tình sâu sắc
Sung sướng thay những ai từng ngon giấc
Bình tâm và thanh thản ngủ trên giường
Giường cha ông vĩ đại, kính yêu thương
Nơi họ đã chào đời rồi nhắm mắt
Gửi bởi Biển nhớ ngày 17/04/2008 23:54
Lá rơi, như rơi từ nẻo xa,
Như vừa tàn úa trong vườn xa mấy từng trời xa;
Lá rơi, rơi lả tả hư vô điệu tạ từ.
Và từng đêm vô trú trái đất nặng trĩu rơi
Lìa mọi vì tinh tú rơi vào nỗi đơn côi.
Như lá ta cùng rơi.bàn tay này thõng rơi.
người đời ai chẳng thế rơi hoài trong lòng thôi.
Thế nhưng có một NGƯỜI, NGƯỜI ấy hứng niềm rơi
trong đôi tay êm ái nâng niu mãi không rơi.
Gửi bởi hongha83 ngày 23/03/2008 21:51
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 24/03/2008 02:11
Đấy là con đường hoàng thổ trong mùa đông,
hai bên đường rải đá.
Bụi nằm yên trên mặt trời lãnh đạm,
đang giữ ấm trong lạnh giá mùa đông.
Đi bộ mỏi,
em nói: “Đừng nhìn ngôi nhà hoang đó.
Có lẽ nó không còn. Hãy ngồi trong chốc lát
trên bờ đê này”.
Anh biết loài cỏ khô trên bờ đê này.
Với những phiến lá gẫy mời mọc
tất cả những gì chúng có, những cảm giác,
chúng nói với anh:
“Buổi đêm, mọi thứ đều có thể đổi thay.
Làn gió nhẹ nhất có thể trở thành con quỉ,
buông thả tiếng hú gào hoang dại miên man”.
Chúng nói: “Đừng ngồi quá lâu”.
Nhưng em đang thiếp ngủ
nhè nhẹ trên vai anh.
Mái tóc nâu của em phủ xuống ngực anh
rất yên bình,
quá mệt để thậm chí lay động trong làn gió.
Và mặt trời không thể chờ đợi.
Khi con mắt cảm thương của nó đã mờ đục
anh đánh mất ngôn từ để đánh thức em.
Đấy là con đường hoàng thổ trong mùa đông.
Tinh tú đầu tiên ngừng khóc;
nó đã giữ lại những giọt nước mắt vàng.
Nhẹ nhàng em dựa lên vai anh,
trong hơi thở anh ấm áp.
Đôi môi em rung rung, đang nói trong giấc mơ.
Anh biết, em đang cầu xin sự tha thứ của mẹ.
Gửi bởi hongha83 ngày 23/03/2008 21:48
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 24/03/2008 02:12
Con người ngủ thiếp trong đêm tối
và ngủ đẫy vào ban ngày
những mí mắt chũng xuống chúng mỉm cười
quay mặt và đi
những chiếc ô cũng quay luôn
những bông hoa nở xoè cánh
những tình nhân phóng túng
nằm trên những tràng kỉ xanh trong mê mụ
những mẹ con mập mạp ngủ trên những hòn đá
những thằng nhóc bụi bặm đứng thẳng chân
lẩm bẩm rằng chúng muốn nhìn thấy loài gấu đen
những ông già khoét rộng những tẩu thuốc
mở rộng miệng chúng một cách đớn đau
mặt trời nữa cũng ngủ đẫy
hít thở giữa những ngọn lửa xanh xám
bất động khi chúng bập bùng
những đám mây là chất amiăng
chì thì hoàn toàn mới
bạc thì bóp méo nỗi đau
những vẻ đẹp rực rỡ trong từng vốc cát
và đêm không hề chuyển dịch
trong studio ảnh
một làn gió mát thổi qua
sau những nụ cười từ mọi kích cỡ
một làn gió mát thổi qua
bụi đang trở nên buồn ngủ
ổ phim trống không của máy ảnh, đang trống không
Gửi bởi hongha83 ngày 23/03/2008 21:46
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 24/03/2008 02:11
Thậm chí với đôi mắt đen này, quà tặng của đêm tối
Tôi đi tìm ánh sáng chói loà.
Gửi bởi hongha83 ngày 18/03/2008 23:51
Tay mục sư về sự tàn diệt sắp tới, đang giảng đạo
Trên chiếc radio ô tô, về sự đúng đắn nhường nào của
Địa ngục trong anh và sự nguyền rủa vang lên trong tôi
Khi tôi đi trên những con đưòng ảm đạm, nhỏ bé này
Nghĩ về con trai người đưa thư
Quân đội gửi về trong chiếc quan tài bịt kín.
Ngôi nhà anh ta ở gần lần rẽ tới
Một con chó lai cô độc ngồi trong sân
Đợi chờ ai đó trở về nhà
Tôi có thể xem TV đặt trong phòng khách,
Đóng hộp tiếng cười trong ngôi nhà trống rỗng này
Giống như thanh âm của những vại bia cột vào một đám tang.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Trâm Anh ngày 07/01/2008 04:55
Không muốn yêu! Sao em tàn nhẫn thế?
Để mùa xuân buồn tẻ thấy không em?
Em nghe chăng trong tiếng hót lời chim
Trong thầm lặng, âm u, rừng than thở?
Không tình yêu, còn đâu là tiên nữ
Bởi tình yêu là sắc đẹp trần gian
Có vầng dương, trời xanh biếc màu lam
Vầng dương khuất, đời tối tăm, ủ rũ.
Rồi đến lúc tự em gầy tàn úa
Nếu không suy xét, sử sự biết điều
Chim nói rằng chúng ta phải biết yêu
Vì không có lời ca nào khác nữa.
Gửi bởi Thuỷ Hương ngày 27/10/2007 13:42
Trong dòng sông của Heraclitus
Con cá bắt cá
con cá chặt con cá bằng một con cá sắc
con cá xây con cá, con cá ở trong con cá
con cá bỏ trốn khỏi con cá bị bao vây.
Trong dòng sông của Heraclitus
con cá yêu con cá
Đôi mắt em - nó nói - sáng như cá trên trời
Cùng em đến vùng biển chung tôi muốn được bơi
ôi, em xinh đẹp nhất trong đàn cá.
Trong dòng sông của Heraclitus
con cá nghĩ ra một con cá siêu cá
con cá quỳ gối trước con cá, con cá hát cho con cá nghe
cầu xin con cá để được bơi thật nhẹ.
Trong dòng sông của Heraclitus
tôi con cá độc đáo, tôi con cá khác biệt
(dẫu chỉ khác với cá cây hay cá đá)
Đôi khi tôi viết về những con cá nhỏ
với lớp vẩy bạc long lanh, ngắn đến nỗi người ta ngỡ
đó chỉ là bóng đêm đang bối rối chớp mi.
Gửi bởi Thuỷ Hương ngày 25/10/2007 18:28
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Thuỷ Hương vào 25/10/2007 22:34
Ở nơi đó lặng yên, ta nghe thấy
Bài hát nào ai hát hôm qua:
"Anh lên núi đường anh, em về thung lũng xa..."
Dẫu nghe rồi - ta không tin điều ấy.
Nụ cười không là nỗi buồn cần che đậy
Và lòng tốt chân thành - không phải sự hy sinh.
Với những người không yêu, ta thấy thương tình
Nhiều hơn cả những gì họ đáng.
Ta làm nhau ngất ngây kinh ngạc
Có điều gì kỳ diệu hơn đâu?
Ngay cả cầu vồng mọc giữa đêm thâu
Hay cánh bướm dập dờn nơi tuyết phủ.
Và khi ta một lần thiếp ngủ
Trong giấc mơ ta thấy cảnh chia ly
Nhưng mộng ấy an lành,
Mộng ấy an lành, đâu có hề chi
Vì ta sẽ bừng tỉnh giấc.
Trang trong tổng số 10 trang (98 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] ›Trang sau »Trang cuối