Dưới đây là các bài dịch của Đằng. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 19 trang (186 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Kính (Nguyễn Khuyến): Bản dịch của Đặng Đức Tô

Trên đời mắt thật khó mà tường,
Trăm vạn thân soi một giá vàng.
Ướm hỏi trong trần ai giống tớ?
Trông chừng chỉ có bóng trong gương.

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Đặng Tiến

Hạc vàng người trước cưỡi đi rồi,
Lầu trống còn tên Hoàng Hạc thôi.
Một thuở hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn đang trôi.
Hán Dương cây đứng soi sông sáng,
Anh Vũ cỏ non biếc bãi bồi.
Chiều tối quê hương nhìn chẳng thấy,
Trên sông khói sóng dạ bồi hồi.

Ảnh đại diện

Lưu Nguyễn tái đáo Thiên Thai bất phục kiến chư tiên tử (Tào Đường): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Trở lại Thiên Thai hỏi Ngọc Chân
Rêu xanh đá trắng hóa sa trần
Sênh ca tịch mịch hang sâu lạnh
Mây hạc tiêu điều xóm cũ không
Cây cỏ sắc hương đâu thuở trước
Khói sương phiếu diễu chẳng hơi xuân
Hoa đào nước suối còn y đó
Chén rượu ai mời, ơi cố nhân

Ảnh đại diện

Dương phụ hành (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Thiếu phụ phương Tây áo trắng tuyết,
Vai chồng ngồi tựa dưới vầng nguyệt.
Nhìn thuyền Nam đến rực hoa đèn,
Kéo áo nói chồng câu nhỏ nhít.
Chén sữa thờ ơ cầm một tay,
Phải chăng gió biển lạnh đêm nay.
Nghiêng mình cô muốn chàng nâng dậy,
Có biết người Nam ly biệt đây.

Ảnh đại diện

Đạo phùng ngã phu (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Lủi thủi ai đi đó,
Áo rách nón tả tơi.
Chợt từ phía nam lại,
Đến ta than mấy lời.
Hỏi ông có gì lo,
Nói rằng khó khăn mãi.
Nhà nghèo nghề thuốc bói,
Lang thang đến kinh đô.
Kinh đô không người bệnh,
Thầy thuốc mọc như nấm.
Linh đinh ngóng lối về,
Quê nhà mây thăm thẳm.
Hai ngày, đem cầm tráp,
Ba ngày, ăn cũng thôi.
Gặp người chỉ mừng hụt...
Nói thêm đã nghẹn lời.
Thôi, ông đừng khóc nữa,
Một bữa đây cùng vui.
Trăm năm như quán trọ,
Ung dung được mấy người.
Thong thả, đừng vội nuốt
Ngốn đầy bụng không tốt.

Ảnh đại diện

Phạn xá cảm tác (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Trên đời kẻ tệ bạc,
Ai như anh hàng cơm.
Khi khách chưa ở trọ,
Trước thềm nài dừng chân.
“Ở đây có cơm ngọt,
“Có gối ông ngủ ngon.”
Sau khi khách trọ xong,
Chủ quán liền đến nói:
“Ông đã ăn cơm hàng,
“Xin cho lời nhiều với.”
Khách trả tiền xong xuôi,
Chủ quán lại ý khác.
Sớm giục khách lên đường,
Không cho được ngụm nước.
Khách chậm trễ một chút,
Chủ quán chửi bới ngay.
Chưa được, trân trọng thế,
Lợi rồi, thật thô bỉ.
Coi ra chủ quán này,
Có yêu gì kẻ sĩ.

Ảnh đại diện

Quá Dục Thuý sơn (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Trời đất có núi ấy,
Muôn thuở có chùa này.
Phong cảnh đẹp biết mấy,
Mà ta cũng đến đây.
Ta muốn lên núi ấy,
Hát vang gửi nước mây.
Ước thế mà không được,
Mọi sự thường như vậy.

Ảnh đại diện

Thanh Trì phiếm chu nam há (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Thanh Đàm vội chia tay,
Sông Nhị áo ướt đầy.
Mây vàng chiều cát lộng,
Vòm thấp mặt trời xoay.
Sông chiều màu u ám,
Khách lạnh thuyền day day.
Không thấy sóng lớn mạnh,
Sao biết chí cao dày.

Ảnh đại diện

Mộng đắc thái liên kỳ 1 (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Buộc chặt quần cánh bướm
Chèo thuyền con hái sen
Nước hồ sao lai láng
Mặt nước bóng người in

Ảnh đại diện

Chu phát (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Đông nam đi khắp xứ
Thấm thoát trọn năm chừ
Thuận đường Giang Hán khẩu
Dong thuyền Động Đình hồ
Người gầy hơn lần đến
Sông vẫn ngày thu xưa
Chốn lầu thơ hạc cũ
Mây trắng bay lững lờ

Trang trong tổng số 19 trang (186 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối