Dưới đây là các bài dịch của Đằng. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 19 trang (186 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thái thư oán (Thượng Quan Chiêu Dung): Bản dịch của Đằng

Lá rụng Động Đình sương,
Nhớ người muôn dặm trường.
Sương nồng chăn lạnh thoảng,
Trăng lặn gấm màn sương.
Muốn tấu Giang Nam khúc,
Tham thư Bắc Kế phương.
Trong thư đâu ý khác,
Chỉ tiếc biệt ly vương.

Ảnh đại diện

Táng hoa từ (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Đằng

Táng hoa từ.

Hoa tạ hoa phi, phi mãn thiên,
hương nhạt sắc tàn, ai thấu duyên?
Tơ trời vương gió nhẹ khung các,
nhứ rụng vướng rèm, phủ mộng huyền.

Khuê nữ tiếc xuân, xuân khép bóng,
sầu khôn vơi, lòng trống trơn.
Thủ bả cuốc vàng, qua liêm bước,
đạp nát hoa rơi, trở lại buồn.

Liễu xang, du giáo tươi bốn bể,
đâu hay đào rụng, lê tàn khê.
Đào lê tái phát, xuân năm tới,
khuê phòng năm tới, mấy ai về?

Tam nguyệt, yến xây sào đỉnh cột,
yến lòng vô cảm, chán ân tình.
Minh niên hoa rộ, hoa chim đến,
Nhưng tổ trống không, lẻ bóng mình.

Ba trăm sáu chục, ngày đau đáu,
Gió như đao, sương tựa kiếm kề bên.
Sắc tươi chóng phai, phơi nhân thế,
Một sớm tiêu tán, bặt bóng hình.

Hoa rụng dễ nhìn, khó kẻ nhặt,
Thềm xưa lặng lẽ, lệ ngóng mành.
Người táng hoa, lệ hoà huyết thắm,
Nhìn cành trơ trọi, vết hằn xanh.

Hoàng hôn, quyên hót, tiếng nghẹn ngào,
Cuốc vàng trở lại, cửa khép sâu.
Đèn xanh bóng lẻ, người chớm giấc,
Mưa lạnh gõ song, áo chưa khô.

Thương xuân, hờn xuân, lòng dậy sóng,
Xuân đến, lòng mừng, xuân tạ than.
Xuân chẳng nói, đến rồi đi khuất,
Nhân hồn dõi mãi, chẳng lời vang.

Đêm qua đình vắng, ca ai cất?
Hồn hoa, chim vỗ, tỏ hay chăng?
Hoa hồn lặng lẽ, chim ngần ngại,
Chim lặng hoa thẹn, bóng trăng tan.

Nguyện mượn đôi cánh, bay cùng nhứ,
Tới góc trời xa, tìm đỉnh vàng.
Trời tẫn đầu, tìm đâu hương cốt?
Chẳng bằng chôn sạch, bọc mơ màng.
Cốt trong, hoàn lại về nơi sạch,
Bùn lầy chớ bận, dấu chân ngang.
Hoa mất, người đây lo táng tạ,

Thân này liệu sẽ táng ai chăng?
Người chôn hoa, thiên hạ cười ngông,
Mai này ai táng, tôi chôn không?
Thử ngắm xuân tàn, hoa rụng đất,

Ấy chính thanh xuân, phút tận cùng.

Ảnh đại diện

Quá hà diệp phố (Từ Bí): Bản dịch của Đằng

Lấp lánh nước xuân biếc,
Khói mỏng tan trưa yên.
Chẳng thấy người hát ấy,
Chỉ mình qua bến duyên.
Tương tư không nơi gửi,
Thuyền dừng hái đỗ quyên

Ảnh đại diện

Tự tế văn (Đào Tiềm): Bản dịch của Đằng

Tế duy, năm Đinh Mão, luật Vô Dịch, rét căm, canh dài, gió phờ phạc; nhạn hồng mơ màng, cỏ cây lác đác; Đào tử bỏ xứ xa hương, hồi bản trạch quy cố hương. Cố nhân tủi lòng, đêm chong đèn tiễn biệt, biện luống rau, cạn chung rượu, đợi trời hong khô, nghe hương tịch mịch, than ôi thương thay!

Thênh thang trời rộng đất mênh mang, muôn sinh kiếp thảy tức thành hình, nay ta sinh làm người, nghèo túng kiết, rá tơi tả áo quần lả lơi, rượu suông lã nhạt, hát ngao cày cuốc; then cài hẻo lánh, ta vẫn vui với ngày rồi với đêm. Xuân thu lại đổi đi, chăm nông cày nghiệp, ươm gieo giậu mầm, tươi tốt mướt mong; thú đèn sách lạnh, đàn vỗ nhịp không; Đông hong nhánh nắng, hè tắm suối trong, cần lao chẳng quản, nhàn rỗi chơi ngông; trời vui yên một chỗ, lạ thay toại cùng.

Trăm năm sự đời, ai nấy mệnh tận hứng chơi; nghiệp thành sợ lỡ, phí ngang dặm ngược; tiếc dầu xót thân, chết trơi hỡi ơi! Song, chẳng thế khác người, vinh cũng mặc, nhuốc há dây, vất vưởng xó xỉnh, nhắm mồi thi nốc cạn chén. Tường tỏ vận đời, há bịn rịn thôi, ta nay dạo chơi, không thống tiếc ân hận, thọ mệnh tàng giang san, thân mệnh đoạt ẩn địa, luống già ắt tử, nào tham luyến đời...

rét ướp vạt nắng, chết khắc khi còn; họ hàng cúng viếng, hảo hữu thăm nom; chôn ngoài đồng không, yên cái hồn; nay ta đã ngủ, cửa mồ tối đen, dơ nết xa xỉ, quá đá tuẫn tang; bỉ thôi kiệm câu, táng Trần Vương Tôn. Ta - nay tịch diệt, cõi đời vụt bay, chẳng màng vi sấm, ngày lụa rạn tháng non tơ, danh màng thiết, vốn liếng từ; kiếp sinh nhục hình, kiếp sự đành ư? Than ôi! Thương thay thương thay!

Ảnh đại diện

Vịnh mỹ nhân tại Thiên Tân kiều (Lạc Tân Vương): Bản dịch của Đằng

Người đẹp bước từ xóm Đông,
Thướt tha Thiên Tấn nhẹ lòng lên cao.
Y phục hương toả ngạt ngào,
Bước chân lả lướt vương bao bụi trần.

Bóng soi trang điểm lặng thầm,
Mày cong như ánh trăng rằm mới lên.
Tào Tử Kiến hỡi, chớ quên,
Nàng đây thần nữ Lạc bên sông dài.

Ảnh đại diện

Thiếp bạc mệnh (Đỗ Thẩm Ngôn): Bản dịch của Đằng

Cỏ xanh Trường Môn khép lối,
Rêu biếc Vĩnh Hạng nhuốm nỗi sâu ngăn.
Sủng xưa nay đổi duyên dần,
Lệ rơi tình cũ bao lần chẳng vơi.

Chim kêu tan giấc chẳng nguôi,
Hoa bay khuấy động nỗi đời cô đơn.
Thương xuân tàn úa chẳng còn,
Quạt tròn lại đón thu buồn sang ngang.

Ảnh đại diện

Hồng đậu từ (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Đằng

Tương tư hồng đậu, huyết lệ sa,
Xuân liễu, xuân hoa nở chẳng ra.
Giấc chẳng yên trong chiều mưa gió,
Sầu mới, sầu xưa không thể nhoà.

Ngọc thực vàng ngà nghẹn đắng cay,
Gương soi dung mạo gầy hao hình.
Mày chau chẳng dãn,
Canh dài chẳng dứt.
A!
Núi biếc mịt mờ không che nổi,
Nước xanh tuôn chảy vẫn không ngừng.

Ảnh đại diện

Mỹ nhân đối nguyệt (Đường Dần): Bản dịch của Đằng

Đêm khuya tóc xoã nhẹ buông,
lê hoa yên ắng, nhành vương bóng gầy.
Lòng mang nỗi nhớ ngất ngây,
Chẳng ai tỏ được, chỉ đầy trăng soi.

Ảnh đại diện

Ẩm tửu lạc (Cao Khải): Bản dịch của Đằng

Thất âm, ngũ điệu tấu vang,
Chén này, chén nữa, rượu sang mời nhau.
Bằng hữu cười nói đông dao,
Đừng lo trời đổ, diêu chao chén mừng.

Ảnh đại diện

Bách chu 1 (Khổng Tử): Bản dịch của Đằng

Bách chu lênh đênh sóng,
xuôi nước chảy mênh mang.
Trăn trở lòng chẳng ngủ,
ưu phiền mãi vương mang.
Chén rượu không tịnh trí,
đành ngao du bốn phương.

Trang trong tổng số 19 trang (186 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối