耒陽杜少陵墓其一

天古文章天古師,
平生佩服未常離。
耒陽松柏不知處,
秋浦魚龍有所思。
異代相憐空灑淚,
一窮至此豈工詩。
掉頭舊症醫痊未,
地下無令鬼輩嗤。

 

Lỗi Dương Đỗ Thiếu Lăng mộ kỳ 1

Thiên cổ văn chương thiên cổ si (sư),
Bình sinh bội phục vị thường ly.
Lỗi Dương tùng bách bất tri xứ,
Thu phố ngư long hữu sở ti (tư).
Dị đại tương liên không sái lệ,
Nhất cùng chí thử khởi công thi?
Trạo đầu cựu chứng y thuyên vị?
Địa hạ vô linh quỷ bối xi.

 

Dịch nghĩa

Văn chương lưu muôn đời, bậc thầy muôn đời
Bình sinh bái phục không lúc nào ngớt
Cây tùng cây bá ở Lỗi Dương, không biết ở nơi nào?
Cá rồng trong bến thu, còn có chỗ để tưởng nhớ
Ở hai thời đại khác nhau, thương nhau, luống lơi lệ
Cùng khổ đến thế há phải bởi tại thơ hay?
Chứng bệnh lắc đầu ngày trước, bây giờ đã khỏi chưa?
Dưới địa phủ đừng để cho lũ quỷ cười.


Đỗ Thiếu Lăng chỉ Đỗ Phủ 杜甫 (712-770), một thi bá đời Thịnh Đường. Vì có nhà ở đất Thiếu Lăng 少陵, phía nam Trường An 長安, tỉnh Thiểm Tây 陝西 nên có biệt hiệu là Thiếu Lăng.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Quách Tấn

Thơ thiên cổ cũng thầy thiên cổ,
Vốn một lòng ngưỡng mộ bấy nay.
Lỗi Dương tùng bá đâu đây?
Cá rồng thu lạnh sông đầy nhớ thương,
Há văn chương luỵ người đến thế?
Chạnh nghìn xưa dòng lệ khôn ngăn,
Lắc đầu bệnh cũ còn chăng?
Suối vàng chớ để mấy thằng quỷ trêu.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
34.67
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của (Không rõ)

Nghìn thủa văn chương đúng bậc thầy,
Trọn đời khâm phục dám đơn sai.
Bách tùng đất Lỗi tìm đâu thấy,
Rồng cá sông thu nhớ chửa khuây.
Rơi lệ luống thương người thủa trước,
Hay thơ hà bởi cực nhường này.
Lắc đầu bệnh cũ khỏi hay chửa,
Đừng để bầy ma nhạo báng rầy.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Trung tình vô hạn bằng thuỳ tố,
Minh nguyệt thanh phong dã bất tri.
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngô Linh Ngọc

Nghìn thuở văn chương, nghìn thuở thầy,
Trọn đời khâm phục, dám đơn sai.
Bách tùng đất Lỗi giờ đâu nhỉ,
Rồng cá chiều thu nỗi nhớ đầy!
Chẳng sống chung thời, tuôn lệ nhớ,
Há nghèo đến thế bởi thơ hay?
Lắc đầu, chứng cũ khỏi chưa nhỉ?
Dưới đất đừng cho quỉ nó cười!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Trung tình vô hạn bằng thuỳ tố,
Minh nguyệt thanh phong dã bất tri.
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Văn chương muôn thuở bậc thầy đời
Trọn kiếp suy tôn chẳng đổi dời
Tùng bách Lỗi Dương trông vắng vẻ
Cá rồng bến lạnh mộng xa xôi
Khốn cùng nên khiến thơ hay thế
Kim cổ thương nhau giọt lệ vời
Bệnh cũ lắc đầu còn đó chửa?
Suối vàng ma quỉ khéo đùa chơi

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Muôn thuở văn chương đáng bậc thầy
Một lòng ngưỡng mộ bấy lâu nay.
Lỗi Dương tùng bá đâu đây nhỉ?
Thu phố ngư long vẫn nhớ đây.
Rơi lệ cảm thương người thuở trước
Thơ hay sao nở cực dường này.
Lắc đầu bệnh cũ bao giờ khỏi?
Địa phủ bầy ma cười chớ say.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời