Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Ngô Thì Nhậm » Cúc thu bách vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/09/2024 18:00
身是端明步玉堂,
可憐斜月印寒塘。
鬚眉老矣徒臨鏡,
錦繡多乎莫報章。
珠履金釵真大隱,
希聲淡酒有元陽。
與公忘象兼忘意,
何必醫狂苦覓方。
Thân thị đoan minh bộ ngọc đường,
Khả lân tà nguyệt ấn hàn đường.
Tu mi lão hỹ đồ lâm kính,
Cẩm tú đa hồ mạc báo chương,
Châu lý, kim thoa chân đại ẩn,
Hy thanh, đạm tửu hữu nguyên dương.
Dữ công vong tượng kiêm vong ý,
Hà tất y cuồng khổ mịch phương.
Thân là học sĩ, chân bước lên nhà ngọc,
Thương thay mảnh trăng tàn, in bóng ao vắng.
Mày râu già rồi, luống uổng soi gương,
Gấm vóc nhiều ư, chưa lời báo đáp.
Dép ngọc, thoa vàng, thực là bậc đại ẩn,
Tiếng thưa, rượu nhạt, lại có tiết nguyên dương.
Cùng ông quên cả dáng hình, quên cả ý định,
Hà tất nhọc lòng tìm phương chữa chứng cuồng điên.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 03/09/2024 18:00
Thân phận đa đoan chốn ngọc đường,
Bỏ trăng tà bóng lạnh ao vườn.
Mày râu già thẹn gương soi ngắm,
Gấm vóc nhiều phen chữa báo đền.
Dép ngọc, thoa vàng ông đại ẩn,
Tiếng thưa rượu nhạt tết trùng dương.
Cùng ông quên dáng hình, quên ý,
Hà tất nhọc công chữa chứng cuồng.