Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Áo tía dây hồng dưới trăng,
Tự đàn cảm thấy dung nhan hao mòn.
Ngón ngưng âm lặng chẳng còn,
Thâm tình ly biệt trường tồn vạn năm.