Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Anh Thơ » Bức tranh quê (1941)
Đăng bởi kẻ thích làm thơ vào 25/05/2006 08:02, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 25/05/2006 09:31
Đồng lặng lẽ suơng mù buông bát ngát,
Ao âm thầm mây tối ngập mênh mang.
Gió im vắng, tự từng không man mác
Mây bay trăng nhè nhẹ dệt tơ vàng.
Và nhè nhẹ trong tơ trăng phơ phất,
Khóm tre xanh lướt gió uốn cung đàn.
Làng xóm lặng say đi trong giấc ngát,
Những hương đào, hương lý dậy miên man.
Ngoài sông nước, thuyền im về đỗ ngủ,
Mưa mênh mông, trăng xuống, gió tơi bời.
Bến bỗng nổi một dịp cười như rú,
Sông rùng mình, nước rợn bóng ma bơi.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi khoadang169 ngày 11/04/2015 08:40
Khổ thơ cuối không hợp với ý cảnh của cả bài thơ! nghe rợn rợn á !