登高

風急天高猿嘯哀,
渚清沙白鳥飛回。
無邊落木蕭蕭下,
不盡長江滾滾來。
萬里悲秋常作客,
百年多病獨登臺。
艱難苦恨繁霜鬢,
潦倒新停濁酒杯。

 

Đăng cao

Phong cấp, thiên cao, viên khiếu ai,
Chử thanh, sa bạch, điểu phi hồi.
Vô biên lạc mộc tiêu tiêu há,
Bất tận trường giang cổn cổn lai.
Vạn lý bi thu thường tác khách,
Bách niên đa bệnh độc đăng đài.
Gian nan khổ hận phồn sương mấn,
Lạo đảo tân đình trọc tửu bôi.

 

Dịch nghĩa

Gió thổi gấp, trời cao, vượn kêu buồn,
Bến nước trong, cát trắng, chim bay lượn vòng.
Vô vàn lá xào xạc rụng xuống,
Dòng sông dài cuồn cuộn chảy vô tận.
Xa nhà vạn dặm, vẻ thu hiu hắt, mãi vẫn làm khách xứ người,
Cuộc đời lắm bệnh, một mình lên đài cao.
Gian nan, khổ hận, tóc mai dày nhuốm màu sương gió,
Thân già ốm yếu nên mới phải thôi cạn chén rượu đục.


Bài thơ này tác giả làm dịp tiết trùng dương năm Đại Lịch thứ 2 (767) khi ở Quỳ Châu, chỉ trước khi qua đời khoảng 3 năm. Theo phong tục của người thời đó, đến ngày trùng dương thường lên cao uống rượu. Bài thơ thông qua miêu tả cảnh sắc mùa thu lúc lên cao, diễn tả tâm trạng buồn đau lúc già bệnh mà thân phiêu bạc xa quê đã lâu ngày.

Bài thơ này được sử dụng làm bài đọc thêm trong chương trình SGK Văn học 10 giai đoạn 1990-2006.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 5 trang (41 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đông Phong

Trời cao gió rít vượn kêu buồn
Cát trắng, bến trong, chim lượn vòng
Cây đổ vô vàn thêm vắng lặng
Sông dài chảy mãi cuộn xuôi dòng
Thu buồn vạn dặm thường làm khách
Nhiều bệnh trăm năm lẻ bước trông
Khổ hận gian nan phơ tóc bạc
Lên đài loạng choạng chén vừa ngừng.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đông Phong

Trời cao, gió rít, vượn than
Bến trong, cát trắng, chim đàn lượn quanh
Thê lương lá rụng vô vàn
Sông dài cuồn cuộn chảy tràn không ngơi
Thu buồn xa cách nghìn khơi
Trăm năm nhiều bệnh lên đài một thân
Khổ đau hận tóc bạc ngần
Bước chân lảo đảo chén tràn đành ngưng.

14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Anh Nguyên

Vượn kêu, gió lộng trời cao,
Bến trong, cát trắng, lao xao chim về.
Bao nhiêu lá rụng ê chề,
Trường giang chẳng tận, tràn trề nước tuôn.
Thu sầu, vạn dặm khách buồn,
Lên đài, nhiều bệnh, lại luôn thân già.
Gian nan tóc đã sương pha,
Tân Đình rượu đục, nốc, ta say mèm!...

14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Doanh

Gió hú trời cao vượn thất thanh,
Bãi trong, cát trắng chim liệng quanh.
Rào rào lá rụng, rừng thăm thẳm,
Hun hút sông dài, nước cuốn nhanh.
Vạn dặm hơi thu, đau kiếp khách,
Trăm năm đài vọng, bệnh riêng mình!
Gian nan khổ hận đầu đâm bạc,
Bệnh tật cho nên rượu phải đình!

tửu tận tình do tại
14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Doanh

Trời cao, gió lộng, vượn kêu,
Bãi trong, cát trắng, chim diều lượn chơi!
Lá rơi rụng tít mù khơi,
Sông dài hút mắt, nước thời dâng cao.
Nơi xa, kiếp khách thu sầu,
Trăm năm lắm bệnh, lên cao một mình.
Tóc sương nhuộm thắm thế tình,
Rề rề ma bệnh chén quỳnh phải ngưng!

tửu tận tình do tại
14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Trời cao gió thốc vượn kêu sầu
Cát trắng dòng trong lượn cánh âu
Bát ngát ngàn cây xao xác rụng
Mênh mang sóng nước nước lạnh lùng trôi
Thu buồn muôn dặm đau lòng khách
Trăm bệnh đài cao não dạ nhười
Khổ hận gian nan đầu bạc tóc
Bệnh nhiêu rượu đục phải kiêng thôi

11.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nhất Nguyên

Gió giật trời cao thê lương vượn hú
Bến nước trong xanh cát trắng chim về
Xào xạc lá rơi liên miên bất tận
Nước Trường Giang cuồn cuộn mãi không thôi
Tiết thu buồn tình lữ khách đầy vơi
Trăm năn lắm bệnh lẻ loi lên đài
Gian nan khổ hận sương pha tóc
Điên đảo khốn cùng rượu mới ngưng.

Nhất Nguyên
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Trời cao gió giật vượn kêu
Vũng trong, cát trắng chim về tổ ngơi
Lá cây không ngớt rụng rơi
Sông dài cuồn cuộn cuối trời xa xa
Cảm thu muôn dặm xa nhà
Năm nào cũng bệnh, mình ta lên đài
Khó khăn, khổ não tóc phai
Buông chung rượu đục khi say khướt mèm.

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đức Phổ

Gió rít trời cao vượn khóc la
Bến trong cát trắng điểu về nhà
Ào ào lá đổ mờ rừng thẳm
Cuồn cuộn sông trườn tít nẻo xa
Ngàn dặm sầu u miền đất khách
Một mình bệnh tật chốn lầu ma
Gian truân tóc đổi sang màu tuyết
Chén rượu nhạt mùi cũng bỏ ta!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đất Văn Lang

Vượn khóc trời cao gió giật hồi
Bến trong cát trắng nhạn về rồi
Vô vàn lá lạc ào ào rụng
Bất tận sông dài cuộn cuộn trôi
Xứ lạ thu buồn ngàn dặm khách
Đài cao già bệnh một thân côi
Gian truân khổ hận đầu thêm bạc
Thất chí rượu buồn chẳng nuốt trôi

Đất Văn Lang
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời

Trang trong tổng số 5 trang (41 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối