Trang trong tổng số 11 trang (102 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 18/06/2008 08:15
Dưới trăng anh ghen tức
Với chính bóng hình anh
Bóng em tan trên tuyết
Anh càng thêm giận mình
Khao khát làn môi em
Da thịt em nóng bỏng
Thân hình em tuyệt vời
Mong ôm em say đắm
Nhưng vẫn là quá ít
Anh muốn em tan ra
Nhập vào anh làm một
Bóng hai ta chung hòa
Gửi bởi hongha83 ngày 22/03/2008 21:51
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 23/03/2008 02:11
Đấy là con đường hoàng thổ trong mùa đông,
hai bên đường rải đá.
Bụi nằm yên trên mặt trời lãnh đạm,
đang giữ ấm trong lạnh giá mùa đông.
Đi bộ mỏi,
em nói: “Đừng nhìn ngôi nhà hoang đó.
Có lẽ nó không còn. Hãy ngồi trong chốc lát
trên bờ đê này”.
Anh biết loài cỏ khô trên bờ đê này.
Với những phiến lá gẫy mời mọc
tất cả những gì chúng có, những cảm giác,
chúng nói với anh:
“Buổi đêm, mọi thứ đều có thể đổi thay.
Làn gió nhẹ nhất có thể trở thành con quỉ,
buông thả tiếng hú gào hoang dại miên man”.
Chúng nói: “Đừng ngồi quá lâu”.
Nhưng em đang thiếp ngủ
nhè nhẹ trên vai anh.
Mái tóc nâu của em phủ xuống ngực anh
rất yên bình,
quá mệt để thậm chí lay động trong làn gió.
Và mặt trời không thể chờ đợi.
Khi con mắt cảm thương của nó đã mờ đục
anh đánh mất ngôn từ để đánh thức em.
Đấy là con đường hoàng thổ trong mùa đông.
Tinh tú đầu tiên ngừng khóc;
nó đã giữ lại những giọt nước mắt vàng.
Nhẹ nhàng em dựa lên vai anh,
trong hơi thở anh ấm áp.
Đôi môi em rung rung, đang nói trong giấc mơ.
Anh biết, em đang cầu xin sự tha thứ của mẹ.
Gửi bởi hongha83 ngày 22/03/2008 21:48
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 23/03/2008 02:12
Con người ngủ thiếp trong đêm tối
và ngủ đẫy vào ban ngày
những mí mắt chũng xuống chúng mỉm cười
quay mặt và đi
những chiếc ô cũng quay luôn
những bông hoa nở xoè cánh
những tình nhân phóng túng
nằm trên những tràng kỉ xanh trong mê mụ
những mẹ con mập mạp ngủ trên những hòn đá
những thằng nhóc bụi bặm đứng thẳng chân
lẩm bẩm rằng chúng muốn nhìn thấy loài gấu đen
những ông già khoét rộng những tẩu thuốc
mở rộng miệng chúng một cách đớn đau
mặt trời nữa cũng ngủ đẫy
hít thở giữa những ngọn lửa xanh xám
bất động khi chúng bập bùng
những đám mây là chất amiăng
chì thì hoàn toàn mới
bạc thì bóp méo nỗi đau
những vẻ đẹp rực rỡ trong từng vốc cát
và đêm không hề chuyển dịch
trong studio ảnh
một làn gió mát thổi qua
sau những nụ cười từ mọi kích cỡ
một làn gió mát thổi qua
bụi đang trở nên buồn ngủ
ổ phim trống không của máy ảnh, đang trống không
Gửi bởi hongha83 ngày 22/03/2008 21:46
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 23/03/2008 02:11
Thậm chí với đôi mắt đen này, quà tặng của đêm tối
Tôi đi tìm ánh sáng chói loà.
Gửi bởi hongha83 ngày 17/03/2008 23:51
Tay mục sư về sự tàn diệt sắp tới, đang giảng đạo
Trên chiếc radio ô tô, về sự đúng đắn nhường nào của
Địa ngục trong anh và sự nguyền rủa vang lên trong tôi
Khi tôi đi trên những con đưòng ảm đạm, nhỏ bé này
Nghĩ về con trai người đưa thư
Quân đội gửi về trong chiếc quan tài bịt kín.
Ngôi nhà anh ta ở gần lần rẽ tới
Một con chó lai cô độc ngồi trong sân
Đợi chờ ai đó trở về nhà
Tôi có thể xem TV đặt trong phòng khách,
Đóng hộp tiếng cười trong ngôi nhà trống rỗng này
Giống như thanh âm của những vại bia cột vào một đám tang.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 03/03/2008 20:37
Mỗi tháng Chạp tôi trở nên kiệt lực
Sống sao đây khi vắng ánh mặt trời
Đếm từng đêm trằn trọc với chơi vơi
Chờ Thần Chết rước đi ngày tháng Chạp
Như nhành lúa chín ép mình nằm rạp
Trên đồng khô, ai đã ném xuống đây
Bức tử tôi là bóng tối đêm dày
Vào tháng Chạp tôi giã từ cuộc sống.
Gửi bởi Vanachi ngày 15/02/2008 14:36
Linh Ứng đền xây giữa núi sâu,
Tàng Chân động cổ đá thưa rêu.
Gió thu giữa cửa Tùng Quan ngắm,
Hạc biển bay mà chả thấy đâu.
Gửi bởi Vanachi ngày 15/02/2008 14:32
Hai mươi năm lẻ xuống trần gian,
Ngoảnh lại Bồng Lai gấm dở dang.
Kìa động Tàng Chân nay được đến,
Dâng hoa quét lá lễ tiên ban.
Gửi bởi Vanachi ngày 15/02/2008 14:25
Chưa thể chơi xa lại dựa lầu,
Lan can ngồi chệch ngắm dòng sâu.
Nước mây đưa khách thêm nguồn cảm,
Doi bãi riêng ta chất khối sầu.
Trời đất bóng chiều phai tóc bạc,
Giang hồ xuân lặng lẻ mình âu.
Trò vui ngày trước là nơi đấy,
Cung cũ hoa tàn trải mấy thu.
Gửi bởi Vanachi ngày 15/02/2008 14:22
Lầu cao một chắc ruột vò tơ,
Trời tối chuông chùa tiếng vẩn vơ.
Cây cổ có ngành treo nguyệt rạng,
Bia tàn mất chữ phủ rêu lờ.
Tượng đồng muôn thuở còn trơ trọi,
Cửa ngọc năm triều nửa đổ hư.
Lựa có Hồ Tây mây khá đẹp,
Bay theo chiều gió lọt rèm thưa.
Trang trong tổng số 11 trang (102 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] ›Trang sau »Trang cuối