ĐỀ CHÙA HOÀ QUANG Không nói đến vẻ đẹp lầu vàng điện ngọc Đã là chốn thanh hư tất là rộng đức từ bi Hoa đỗ quyên rực rỡ, từ chỗ không mà sinh ra Ngọn gió thơm như ngưng lại trên sông
TIỄN LƯ Y SINH HỒI AN NHÂN QUẬN Hùng Nhĩ sơn linh sản tuấn mao Y trung nho giả nại tiêu tao Đông Viên thần thủ tam kinh mại Trọng Cảnh tiên tâm lục mạch cao Nhã đạm cổ cầm hoa hạ khiển Thanh sơ ngọc vận nguyệt tiền xao Lục Dương độ khẩu quân phân duệ Thùy cộng cô bồng thính dạ đào
TIỄN THẦY THUỐC HỌ LƯ TRỞ VỀ QUẬN AN NHÂN Đất Hùng Nhĩ núi thiêng sản sinh nhiều anh tài Là bậc nho giả trong làng y ông bền lòng tìm thú vui nơi tĩnh lặng Đông Viên tay thần nổi tiếng ở đất tam Kinh Trọng Cảnh lòng tiên rất cao cường về sáu môn mạch pháp Dưới hoa ông gẩy những bản đàn có nhạc điệu thanh nhã Trước trăng ông chọn những vần thơ âm vận thanh nhã Bến Lục Dương hôm nay ông dứt áo lên đường Khóm cỏ bồng lẻ loi biết cùng ai nghe tiếng sóng đêm
Đất Hùng Nhĩ lắm anh tài Nho y vui thú những nơi tĩnh nhàn Đông Viên nổi tiếng tay thần Tiên y Trọng Cảnh mạch môn bậc thầy Bên hoa đàn gẩy ngất ngây Dưới trăng ngâm vịnh thơ lay động lòng Lục Dương kẻ bước người trông Sóng đêm nhẹ vỗ, cỏ bồng lẻ loi
QUA HUYỆN TƯƠNG ÂM ĐỀ HỒ THANH THẢO Đã dòng Tiêu mênh mông chặn đầu lại sông Tương như vạt áo vắt ngang Từ khi sinh ra xưa nay đều có bầu trời xanh soi xuống Đàn chim âu trở về trên bãi rau tần rau ngổ làm lay động cả tấm lụa cỏ xanh Khi nước triều rút xuống những lùm sậy lá tua tủa như mũi giáo nhọn đâm lên trời thẳm Gió đưa mùi thơm của cá hồ Ba Khưu đến tận khúc sáo đang cất lên Khiến cho người khách nước Sở dưới trăng chạnh lòng thu nhớ quê nhà Bầu trười quang tạnh, tựa lầu nhìn xa bất tận Mong sao thơ văn một khi viết ra đều mang nặng lòng ưu ái sâu xa
Tiêu chặn trước, Tương vắt ngang Ngàn năm soi bóng mênh mang bầu trời Chim về tần, ngổ gió lay Khi triều rút, sậy như cây giáo dài Ba Khưu cá quý dậy mùi Dưới trăng thu lạnh chạnh người khách qua Nhìn trời bất tận nhớ nhà Thơ văn lắng đọng sâu xa mặn nồng
THANH THẢO HỒ TỊCH VỌNG Tịch huy bích dạng giám dư hồng Cực mục Ba Khưu vọng bất cùng Yên loạn Đồng Quan song bạch lộ Lư mê lỗi thạch nhất thiên bồng Nhạc lâu tiền tại tiêu âm lý Cổ miếu thanh tàng thụ diệp trung Khước quái hàn đào tương cản trục Nhan thương phát bạch học ngư ông
CHIỀU MUỘN NHÌN XA TRÊN HỒ THANH THẢO Ánh chiều trên dòng nước biếc làm dịu bớt những tia nắng đỏ còn rớt lại Phóng hết tầm mắt nhìn xa không hết vùng núi Ba Khưu Sương khói rối mờ trên cửa Đồng Quan, một đôi cò trắng đang bay lượn Bờ lau như cái mui thuyền che những tảng đá cạn Trước lầu Nhạc Dương như đang chìm trong tiếng tiêu Miếu cổ ẩn hiện như được che khuất trong những tán lá xanh rờn Quái lạ là những tiếng sóng lạnh như đang đuổi theo ta Ta cũng bắt chước ông chài tóc bạc phơ sắc mặt xạm đen