Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BỒI HỒI NHỚ MẸ

Chợt nghe tiếng " À ơi,..." lòng bồi hồi nhớ Mẹ
Cách trở âm dương nhiều chục năm trời.
Mây bỗng quặn đau, núi vặn mình than thở,
Sông chợt bàng hoàng, nước cũng ngẩn ngơ trôi.

Mẹ lặng lẽ tháng cùng năm tần tảo
Chỉ thấy hình con, quên cả bóng mình.
Mọi hạnh phúc đều đặt trên bước đi con trẻ,
Con phấn đấu cả đời để ý nguyện của Mẹ mãi lung linh.

Mẹ để lại cho con
Không vàng bạc, đất đai, nhà cửa...
Chỉ một nỗi mênh mông ấm áp tình người.
Không tị nạnh với đời,
con vẫn luôn thấy mình hạnh phúc
Và quyết không bao giờ để mất kho báu của Mẹ, Mẹ ơi!

                      Quế Phong Nghệ An
                      Chiều 11 / 4 / 2000
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

LẠI VỀ BÊN BIỂN QUÊ HƯƠNG

Nằm bên biển lại được nghe sóng vỗ
Nhớ tiếng Mẹ ru - năm tháng không nhoà.
Lòng nhẹ bỗng, lịm đi trong giấc đẹp
Mẹ dẫu khuất rồi nhưng Mẹ chẳng hề xa.

Lòng những muốn luôn sáng bừng dáng Mẹ
Nghĩa lớn cho con chẳng cạn bao giờ.
Như nước biển mãi dạt dào trong biển
Và mặn nồng, đặm cả nhưng đêm mơ.

                Bãi biển Thịnh Long
                Hải Thịnh Hải Hậu
                Nam Định, tháng 6/2002
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

NHỚ MẸ

Đam mê chốn cũ rồi mang vạ
Cháo rau, tủi nhục trộn xót thương.
Nắng mưa ghi đậm điều chợt hiểu:
Số phận định rồi - lại tha hương.

Mẹ tiễn con đi - từ buổi ấy
Quay về cháy bỏng một niềm mong:
Con đi đừng ngã trong gió bụi
Để sống với đời chẳng rỗng không.

Thế rồi năm tháng, rồi năm tháng
Gió bụi khôn lường cũng chừa con.
Trong lòng giăng mắc bao lời Mẹ
Bão tố chỉ rèn cứng cát hơn.

Mỗi chiều nhớ, hướng về quê biển
Thấy Mẹ còng lưng giữa vườn nhà
Bữa no bữa đói cùng năm tháng
Mà vẫn thương con ở nẻo xa.

Rồi nữa, tủi mừng ngày đoàn tụ
Có cả Mẹ rồi, có anh con...
Vẫn nghèo vẫn khó cùng lối phố
Mà thấy Mẹ vui, Mẹ khoẻ hơn...

Anh em con vẫn cùng thương Mẹ
Nhưng chỉ vậy thôi - chỉ tấm lòng.
Nước Non chia cắt, nhiều gian khó
Bao điều tốt đẹp chỉ là mong...

Dẫu nghèo - nghèo quá, sao sướng thế
Lòng con vui lắm - lúc Mẹ cười.
Chao ơi,hạnh phúc sao ngắn vậy,
Mẹ lại ra đi với Đất Trời!

Giật mình, đã bốn chục năm qua
Cái nghèo cái khố đã đi xa,
Cháu con khôn lớn, quây quần cả
Chỉ một xót thương: chẩng có bà!

Lòng con chìm đắm niềm thương Mẹ
Suốt đời lận đận giữ lòng son,
Suốt đời bận bịu với cháu con...
Đến ngày no đủ thì xa vắng,
Bia đá thời gian cũng mỏi mòn.

Xuân qua, hè tới...rồi đông đến
Tê tái trong lòng - quặn núi non.

                   Đống Đa Hà Nội
                   Tháng 12 / 2003
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐÊM TRUNG THU 2004

Người ta ước mơ của nả, bạc tiền
Con hạnh phúc chì vì con có Mẹ.
Nếu được ước, con đâu cần suy nghĩ:
Mẹ trở về với suốt đời con.

Cả một thời Nước Nước Non Non
Nhưng đêm tới - lúc tĩnh tâm thấy Mẹ.
Nếu không có Mẹ tuyệt vời đến thế
Thì đời con biết sống sao đây?

Trên trời cao - đêm nay quang mây
Qua cửa sổ, con thấy trăng sáng lắm.
Nhưng Mẹ biết: trong lòng con luôn trĩu nặng
Mẹ đừng mắng con sao chẳng ngắm trâng.

Cứ như đêm nay - mỗi độ trăng rằm
Con chỉ thích thắp nhang, nhớ Mẹ.
Dù ai có cười chê rằng sao mãi thế
Con chẳng phiền lòng và chẳng nghĩ suy.

Bao năm rồi, từ buổi Mẹ đi
Con cứ thấy đất trời như bảng lảng.
Mẹ giã biệt vào cái ngày trăng sáng
Nên đêm Trung Thu thành kỉ niệm buồn.

                   Đống Đa Hà Nội
                   Ngày 15 / 8 Giáp Thân
                   ( tức 28/9/2004 )
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐÓN BỐ VỀ LÀNG

Sáu mươi năm Bố đã phải xa nhà,
Nay mới được đón Bố về quê cũ.
Đường xa lắm, Bố hãy yên nằm ngủ
Và phù hộ cho con "thượng lộ bình an".
Trưa nay thôi, Bố sẽ về làng,
Mây đã sáng và trời hửng nắng...
Con chắc Mẹ và Ông Bà vui lắm!

Sáu mươi năm Bố nằm mãi mé đồi
Đá núi vây quanh một triền đất đỏ,
Con ít đến được để thăm, chỉ tràn đầy nắng gió...
Nguyện ước tháng ngày: đón Bố về quê
Về với đồng đất phù sa, về với tiếng ru của biển
Về với Tiên Tổ và muôn người thương mến
Về với dòng sông xưa và luỹ tre làng
Về để thoả lòng mong đợi của tất cả cháu con...

Đường thật xa, nhưng Bố ơi
Mình đã đi được ba phần rồi đấy.
Bố ơi, Bố có nghe?
Còn con, như đã thấy:
Biển gọi...
Và mùi vị Quê hương.

                     Giao Thuỷ Nam Định
                     Tháng 12 / 2004
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CHẮC MẸ VÀ ÔNG BÀ VUI LẮM

Sáu mươi năm,
Con đón Bố trở lại quê đây!
Con đưa Bố trở về gần bên Mẹ,
Con đưa Bố về với Ông Bà, Bố nhé!
Về với Tổ Tiên, làng xóm quê mình...

Con đưa Bố về...
Bố phù hộ cho đường trở lại bình yên
Để con được làm tròn bổn phận.

Con nghĩ : Mẹ và Ông Bà vui lắm!

               Trên đường trở về quê
               (H.Phòng - Th.Bình - N.Định)
               Ngày 19 / 12 / 2004
               ( Tức 9 / 11 Giáp Thân )
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

DÒNG SÔNG QUÊ VÀ MẸ

Dòng sông quê hằng nghĩ cũng bình thường
Sao dạ bỗng lại nôn nao đến thế!
Hay sông gợi cho ta hình bóng Mẹ
Bao tháng năm tần tảo với dòng sông.

Có lúc nước lên, lại có đận nước ròng
Có sáng mặn mà đến chiều lại ngọt.
Cũng nhiều lúc buông câu thưa cá đớp
Mà cũng có ngày nước đặc quánh bày rươi.

Dòng sông quê nay bị nắn thẳng rồi,
Sao mà nhớ từng khúc quanh đến thế!
Nhưng sâu đậm vẫn là hình bóng Mẹ
Bởi bóng hình Người như là cả Quê hương.

                   Hoành Nha Giao Thuỷ
                   Chiều 23 / 4 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

LÀ CHỈ NHỚ NGƯỜI

Tôi yêu Quê hương có lẽ vì có Mẹ
Hình bóng Người đã bện chặt tháng năm.
Tôi quí đất này phải chăng vì thế
Hình bóng Mẹ tôi mãi tựa trăng rằm.

Thế rồi Đất Trời đã gọi Mẹ đi,
Tôi tiễn Mẹ nhưng vẫn còn giữ nguyên dáng Mẹ.
Dẫu thiên hạ có bao điều yêu quí
Còn với tôi, tôi chỉ có Mẹ thôi.

Và hôm nay, tôi trở lại quê tôi
Chẳng khỏi ngỡ ngàng trước đổi thay xa lạ.
Bao dấu vết thân quen đâu còn nữa,
Nay nhớ quê xa là chỉ nhớ Người.

                 Hoành Nha Giao Thuỷ
                 Nam Định, tháng 4 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

LẠI NGHĨ VỀ MẸ
Đang ở Pari chạnh nhớ

Tôi đang ngắm xem thiên hạ nuôi con
Cơm áo đủ đầy, thảnh thơi, hạnh phúc...
Mẹ tôi nuôi tôi - trăm ngàn khó nhọc
Năm tháng lo toan - chỉ một đôi tay.

Xót thương Mẹ tôi lặn lội tối ngày,
Tần tảo tháng năm - kiếm cơm từng bữa.
Tôi lớn lên chẳng có bơ, vắng sữa
Chỉ có tình yêu vô bến vô bờ.

Tôi đã nên người - như Mẹ hằng mơ
Nỗi vui vừa đặng, Mẹ đi mãi mãi...
Bao năm tháng tôi quặn đau, khắc khoải
Cố sống giữa đời - chỉ vì Me ước mong.

                 Rue de la Faisanderie
                 Paris, tháng 7 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

GIỮA SUNG SƯỚNG
NHỚ NHỮNG THÁNG NĂM CỰC NHỌC

Cứ mỗi lúc con thấy đời vui sướng
Lòng lại chạnh lòng thương Mẹ ngày xưa.
Cứ mỗi lúc cảm nhận giờ no đủ
Con không thể nào quên
   những tháng ngày lận đận gió mưa.

Dù vui bao nhiêu vẫn thấp thoáng nỗi buồn,
Nỗi vui chẳng trọn vì cô đơn - thiếu Mẹ.
Con cứ ước: giá lúc này san sẻ
Dù chỉ một phần - cho những tháng năm xưa.

Mẹ, Mẹ ơi!
Mẹ đã thấy chưa:
Con cháu bây giờ
không còn phải nhọc nhằn bươn trải.
Bốn mười năm rồi, Mẹ cứ đi xa mãi...
Con vẫn thích tưởng tượng
   đang được nắm bàn tay Mẹ
             và gọi Mẹ, Mẹ ơi.

                   Rue de la Faisanderie
                   Paris, sớm 8 / 7 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối