Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [45] [46] [47] [48] [49] [50] [51] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Vũ

VÔ TÌNH HAY BỠN CỢT

Ngọn gió lạ kì không biết đến từ đâu
Vừa ào tới đã lay muôn cành bần bật,
Lá cành nào
cũng muốn giữ ngọn gió cho riêng mình
( không để mất )
Nhưng chưa kịp có phương án níu chân
Thì ngọn gió ấy đã đi biệt mất rồi !

Ôi thì ra ngọn gió bốc lửa kia
chỉ muốn cợt đùa một chút mà thôi !

                  Thị xã Hà Giang,
                  tháng 8 / 1995
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CÁCH TRỞ

Mênh mông những nước - đôi bờ rộng,
Xanh mướt bến xa - chỉ bóng dừa...
Dáng đứng bài ca nào bay bổng
Mà hâm nóng cả những hàng mưa.

Ao ước khôn nguôi: trên biển nước
Bóng dáng hiên ngang - một chiếc cầu
Cho đôi bến đợi thôi phải đợi,
Cho tình đây đó nối liền nhau.

Cô gái quê dừa yêu mến hỡi
Nón nghiêng nghiêng mãi, có chờ tôi?
Để tôi còn kịp qua chuyến cuối
Kẻo bác phà ngang muốn nghỉ rồi !

                 Tiền Giang,
                 tháng 12 / 1996
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CHỜ AI
    Thân tặng bạn
    Trần Thanh Pôn

Con đường bừng tỉnh
như hàng ngày nó hằng thức tỉnh,
Gió cứ réo lên theo những lượt xe qua.
Tiếng ồn ã nói cười căng quán nhỏ,
Bao nhiêu lữ khách, bao người phương xa...

Mấy ai biết được bên đường ấy
có bóng chờ trông tự lúc nào,
Dáng nghiêng nghiêng nắng bên gốc nhỏ
Làm ai chợt thấy cũng nôn nao...

Con đường vắt vẻo qua đồi giờ vắng lặng
Nắng trên đỉnh non yếu ớt, nhạt nhòa...
Cái quán bên đường
chỉ còn dăm ba dáng quen trong xóm nhỏ
Không ai lữ khách, không ngừoi phương xa.

Hàng cây phi lao ngả nghiêng - như mỏi gối,
Người đứng bên cây vẫn đứng, dẫu nghiêng nghiêng.
Ôi đôi mắt đẹp vẫn tràn đầy hạnh phúc,
Chan chứa niềm tin, thấm đẫm chí bền.

Dáng hình ngóng đợi giờ vẫn đợi,
Hàng cây xao xuyến gió lay lay.
Lòng người ngóng đợi không xáo động,
Dạ vẫn kiên trinh dẫu tối ngày...

Tôi khao khát được làm bóng hình
mà thiên thần mảnh mai kia đang ngóng đợi...
Nhưng than ôi,
     nàng đã chờ ai, chờ ai, chờ ai...

                     Tp Hồ Chí Minh
                     tháng 7 / 1998
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ƯỚC NGUYỆN KHÓ KHĂN

Tháng cùng năm tôi chỉ muốn yên bình
Nhưng nguyện ước bình yên sao mà khó khăn làm vậy !
Chỉ mong nồng ấm, sao cứ lóe lên - bừng cháy
Chỉ muốn yên bình,sao cứ nổi bão giông ?

                    Thành phố Huế
                    tháng 3 / 1999
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐỪNG TƯỞNG

Trái tim tôi vẫn nằm trong lồng ngực
nhưng chưa bao giờ  nó chịu bị cầm tù.
Mặc dầu vẫn bị bịt tai, che mắt
nhưng nó cứ vẫn thấy
        cả các chiếc lá vàng rơi
               trong sắc nắng nhạt
                         những chiều thu...

Đừng tưởng, xin đừng tưởng !

                      Thành phố Huế
                      tháng 3 / 1999
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CÁI SỰ CHẲNG BÌNH YÊN
( Trái tim không chịu lặng im )

Ta muốn giấc yên, sao đêm dài thao thức ?
Ta muốn con tim lặng im sao nó cứ nhảy múa hoài ?
Ta muốn ngày mai trở dậy với bình minh thư thái
mà sao lòng cứ tê tái vươn hướng về phương xa ?

Có cái gì đang chờ ta ở khoảng trời xa xa ấy ?
Có cái gì thiêu cháy được cả tâm can mãi chốn này ?
Có cái gì vẫn làm cho ta đắm say (mà ta đâu có muốn) ?
Có cái gì đang cợt đùa đặt xuống
         trước đời ta
                     cái sự chẳng bình yên ?

                            Hà Nội, tháng 5 / 1999
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐẮM SAY

Năm tháng qua rồi, đâu còn thích đắm say
Nhưng sương gió chẳng có tha ai cả.
Hương hoa trái cứ ngập tràn lối ngõ,
Tiếng chim ca vẫn thúc gọi đầu hồi...
Chỉ ham chuyện thường ngày
              mà dạ cứ xao xuyến xa xôi !

                 Hà Nội, tháng 7 / 1999
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

NHỮNG DẤU CHÂN TRÊN BỜ CÁT

Từ rặng phi lao
Kìa, có những dấu chân
             vươn ra biển cả...
Trên bờ cát trắng
       các dấu chân chẳng quen - rất lạ.
Rõ là có cả bốn bàn chân
           đi rón rén, khẽ khàng
Để lại những dấu nông
      như con rắn trườn lẹ trên cát mịn.

Không biết chủ nhân của các dấu chân
giờ đang đắm đuối nơi đâu,
Nhưng đến sát mép nước
các bàn chân tách thành hai đôi
chụm đầu vào nhau
và lún sâu trên cát ướt.

                  Hà Nội, tháng 1 / 2000
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

NHỮNG ĐỐM LỬA NHIỆT THÀNH

Gió bồi hồi thổi qua cành lựu,
Những đốm lửa lóe lên nhảy múa góc vườn.
Những đốm lửa lập lòe no gió mà không tắt
Để soi đường cho những nụ hôn...

                 Hà Nội, tháng 1 / 2000
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

VỊ KHÁCH BẤT NGỜ
      Thân tặng em LT Hồng Thắng
      Tp Buôn Ma Thuột Đắc Lắc

Em ào đến rồi lại ào đi cứ như trong giấc mộng,
Chỉ để lại nơi này hương ngát cao nguyên...
Anh chợp mắt lại thấy thảm hoa trải trắng
Và một bầu trời cao xanh thẳm vô biên...

                        Hà Nội, tháng 2 / 2000
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [45] [46] [47] [48] [49] [50] [51] ... ›Trang sau »Trang cuối