Giá như được một chén say mà ngủ suốt triệu năm Lúc tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy Giá được anh hẹn hò dù phaỉ đợi lâu đến mấy Em vẫn chờ như thể một tình yêu
Em vẫn chờ như hòn đá biết xanh rêu Của bến sông xa mùa cạn nước Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước Sắc cầu vồng chấp chới phía xa xa.
Em vẫn chờ như lúa đợi sấm tháng ba Như vạt cải đơm hoa đợi ngày chia cánh bướm Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước Lộn lại kiếp này để nhận ra nhau.
Em ở hiền em có ác chi đâu Mà trời lai xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác Có phải rượu đâu mà phải đợi cho rượu nhạt Có phải trầu đâu mà đợi trầu dập mới cay
Em vẫn chờ...vẫn đợi ...vẫn say... Ngâu xa nhau ngâu có ngày gặp lại Kim_Kiều lỡ duyên chẳng thể là mãi mãi
Em vẫn chờ...vẫn đợi Dẫu chỉ là......Huyền thoại một tình yêu.....
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con Bởi trước con anh ấy là của mẹ Anh ấy có thể yêu con_một thời trai trẻ Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ,mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai.
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ Nhưng con cũng chỉ là cơn gió nhẹ Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ cả đời anh
Con chỉ là cơn mưa mỏng manh Người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi
Anh ấy có thể sống với con suốt trọn cuộc đời Cũng có thể chia tay ngay ngày mai,có thể! Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai.
Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng, Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh, Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại, Một đoạn đường em đã vội muốn quên.
Ta cất kỹ chút tà dương vô lự, Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn, Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh, Khơi lại trong ta những vết tình buồn.
Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh, Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm, Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu, Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.
Nên ta sợ lắm lời em như thật, Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn, Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm, Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.
Em có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ Khao khát - đam mê - cháy bỏng - ngọt ngào Và tình em, vẫn dịu dàng hương gió Đợi chờ anh trong chiều lá xôn xao !
Quan quan thư cưu, Tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu. Sâm si hạnh thái, Tả hữu lưu chi. Yểu điệu thục nữ, Ngụ mị cầu chi. Cầu chi bất đắc, Ngụ mị tư phục. du tai! du tai! Triển chuyển phản trắc. Sâm si hạnh thái, Tả hữu thái chi. Yểu điệu thục nữ, Cầm sắt hữu chi. Sâm si hạnh thái, tả hữu mạo chi. Yểu điệu thục nữ. Chung cổ lạc chi.
DỊCH NGHĨA:
Quan thư
Chim thư cưu kêu quan quan. Trên cồn sông Hoàng Hà. Người con gái dịu hiền. Đẹp đôi cùng quân tử. Rau hạnh cọng ngắn dài. Vớt theo dòng tả hữu. Người con gái dịu hiền. Thức ngủ ta cầu mong. Cầu mong không được gặp. Ngày đêm ta nhớ trông. Dằng dặc, nhờ dằng dặc. Trăn trở ngủ không yên. Rau hạnh cọng ngắn dài. Hái theo dòng tả hữu. Người con gái dịu hiền. Ta kết thân với nàng trong tiếng đàn cầm, đàn sắt. Rau hạnh cọng ngắn dài. Vớt theo dòng tả hữu. Người con gái dịu hiền. Ta đánh tiếng chuông tiếng trống để làm vui lòng nàng.
Trần Văn Chánh dịch
DỊCH THƠ:
Quan quan cái con thư cưu Con sống con mái cùng nhau bãi ngoài. Dịu dàng thục nữ như ai Sánh cùng quân tử tốt đôi vợ chồng. Muốn ăn rau hạnh theo giòng Muốn cô thục nữ, mơ mòng được đâu Nhớ cô rằng rặc sơn sầu Cho ta dằn dọc dễ hầu ngủ yên. Muốn ăn rau hạnh hái về Muốn cô thục nữ, nay về cùng ta. Tiếng chuông, tiếng trống vui hòa, Tiếng đàn cầm sắt mặn mà yêu đương!
Tản Đà dịch
Thư cưu cất tiếng quan quan Hòa cùng sóng vổ vọng vang đôi bờ Dịu dàng thục nữ đào thơ Sánh cùng quân tử duyên tơ mặn mà. Ngắn dài rau hạnh gần xa Vói tay vớt lấy cũng là khó mong Cầu mong thức lại chờ trông Cầu mong chi lại khó lòng gặp nhau. Ngày đêm dằng dặc cơn sầu Ngày đêm trằn trọc rầu rầu sớm khuya Hái về, rau hạnh hái về Cùng nàng thục nữ duyên thề sắt son Ước duyên cầm sắt vuông tròn Đêm khua chiêng trống vui lòng mỹ nhân.
Lục lục giả nga , phỉ nga y hao . Ai ai phụ mẫu , sinh ngã cù lao ! Lục lục giả nga , phỉ nga y úy . Ai ai phụ mẫu , sinh ngã lao tuỵ ! Bình chi khánh hĩ , duy lôi chi sỉ . Tiển dân chi sinh , bất như tử chi cửu hĩ ! Vô phụ hà hỗ ? vô mẫu hà thị ? xuất tắc hàm tuất , nhập tắc mỹ chí . Phụ hề sinh ngã , mẫu hề cúc ngã . Phủ ngã súc ngã , trưởng ngã dục ngã , cố ngã phục ngã , xuất nhập phúc ngã . Dục báo chi đức , hạo thiên võng cực ! Nam sơn liệt liệt , phiêu phong phát phát . Dân mạc bất cốc , ngã độc hà hạt (hại) ? Nam sơn luật luật , phiêu phong phất phất . Dân mạc bất cốc , ngã độc bất tốt .
DỊCH NGHĨA:
Rau nga cao lớn lại biến thành cỏ hao. Ôi! Ôi! Cha mẹ sinh ta khổ nhọc vô cùng. Cỏ nga cao lớn lại biến thành cỏ úy. Ôi! Ôi! Cha mẹ sinh ta cực nhọc gầy yếu. Bình rượu nhỏ đã cạn rồi, bình rượu lớn có lỗi. Sống một thân trơ trọi chẳng bằng chết cho vẹn. Không cha biết cậy vào ai? Không mẹ biết nương vào ai? Ra không quên được bi thương, vào thì không có người thân. Cha hề sinh ta, mẹ hề dưỡng ta. Vuốt ve ta, cho ta bú. Nuôi ta lớn, dạy dỗ ta. Trông nom ta, nâng đỡ ta. Ra vào bồng ẵm ta. Ơn sâu muốn đáp đền, thật bao la như trời xanh.
[Thi Kinh: tiểu nhã]
DỊCH THƠ:
Cỏ nga cao lớn, Không phải cỏ nga, mà cỏ hao Thương thay cha mẹ, Sinh ta khổ đau. Cỏ nga cao lớn, không phải cỏ nga, mà cỏ úy. Thương thay cha mẹ, Sinh ta khổ lụy. Bình đựng rượu trống không, Nhục cho chén rượu nồng. Những người cô độc sống, Không bằng sớm chết đi. Không cha cậy vào ai? Không mẹ tựa nơi đâu? Đi ra thì ngậm sầu, Trở về như chưa đến. Cha hề sinh ra ta, Mẹ hề dưỡng dục ta. Vỗ về yêu quý ta, Nuôi lớn khôn che chở. Lại chăm nom dòm ngó, Ra, vào ôm ấp ta. Ơn sâu muốn đáp đền, Như trời xanh bao la. Núi nam cao sừng sững, Gió mạnh thổi vù vù. Người không ai không may, Riêng ta sao phải hại! Núi nam cao chót vót, Gió mạnh thổi ào ào. Người không ai không may, Riêng ta không được mãi, Nuôi cha mẹ đến già.