Các thể loại tình yêu
Tiểu thuyết của Kim Dung luôn luôn có tình yêu. Nhưng đặc biệt Kim Dung đem tình yêu vào truyện chưởng như thế nào?
Nói tới chữ Tình, chúng ta lại nhớ tới Lý Mạc Sầu ngước mặt lên trời mà hỏi: “Chữ Tình là chi?”. Ôi Lục Triển Nguyên không thể cùng Lý cô nương rong ruổi giang hồ, khiến thiên hạ bớt đi một nữ hiệp tương lai mà lại thêm một nữ ma đầu giết người không chớp mắt.
Trong truyện Kim Dung, chữ Tình mang đủ tính chất:
Tình Hận
Quách Phù bị Dương Qua chơi quê trước mặt quần hùng, uất quá đổi tình làm hận. Con gái cưng của Quách Đại Hiệp và Hoàng Bang Chúa mà lại bị một thằng ma cà bông chê thẳng thừng trước mặt mọi người, mà cái thằng đó lại mê ai cơ chứ, đi mê đúng ngay sư phụ của mình. Thí dụ như nó mà đi yêu cô công chúa nào đó (cỡ như Hư Trúc và Văn Nghi Mộng Cô) thì còn thấy đỡ tủi . Đằng này nhè sư phụ mà yêu. Thiệt là loạn quá xá. Nhưng cũng phải nói là Quách Phù xui thiệt. Khi không Quách Tỉnh lại hồ đồ giở thói gia trưởng tuyên bố bậy bạ trước mặt thiên hạ mà hổng thèm hỏi ý thằng nhỏ. Bộ tưởng là anh kết nghĩa của cha nó muốn làm gì thì làm hả. Tính sao mà lại thảy thằng nhỏ cho tụi đạo sĩ thúi ở Chung Nam tha hồ hành hạ. Đúng là Quách Tỉnh hơi man man (Cái này xin nhắc lại là ý của Đông Tà Lão Quái à nha). Đến Hoàng Dung cũng phải lắc đầu.
Thói thường con gái mà đổi tình thành hận thì tai hoạ khôn lường. Bởi vì nguy hiểm có thể ập đến bất cứ lúc nào. Đường đường chính chính ra mặt đánh nhau như cặp Tây Độc-Bắc Cái thì dễ tính. Đằng này nó nuôi mầm hận trong người chỉ chờ dịp là hạ thủ. Dương Qua phải tìm mọi cách cứu Quách Tương khi đó còn ẳm ngửa, sức cùng lực kiệt mệt muốn chết vậy, mà chị nó là Quách Phù lại lợi dụng xuống tay chặt bay cánh tay Dương Qua, làm tiêu luôn cây Quân Tử kiếm.
Sau này còn có dịp Quách Phù cho tình địch Tiểu Long Nữ ăn Băng Phách Ngân Trâm nữa. Thiệt là độc quá mà.
Chữ Hận đã thể hiện ở phụ nữ mà còn ở đàn ông nữa. Thì cũng trong Thần Điêu Hiệp Lữ chớ đâu. Cha nội Công Tôn Chỉ vớ được Tiểu Long Nữ tưởng trúng số độc đắc, ai dè bị thằng họ Dương ở đâu tới giựt lại. Tức quá mà. Lại bị nàng Liễu xin lỗi xuông một câu rồi bỏ đi tỉnh queo. Trời ơi sắp làm đám cưới mà bị hụt ăn. Chịu sao nổi. Vậy thì phải chơi cho hai đứa đó một trận. Nào lưới có mắc dao găm, nào đạp cho nó rớt xuống hố cho ở chung với mụ vợ bại liệt.... Thất bại với Liễu cô nương, Công Tôn Chỉ bị stressed quá, gặp đâu quơ đó. Không ăn được đào tiên thì quơ đại trái xanh mơn mởn như mấy cô Quách Phù, Hoàng Nhan Bình. Hổng dè cũng không xong, ôi đành ăn tạm trái cóc chua là Lý Mạc Thu vậy.
Còn Lý Mạc Thu thì thôi khỏi nói. Giang hồ rúng động cũng tại hận tình đâm ra tính tình thay đổi. Đã bao nhiêu tay đàn ông nếm mùi Xích Luyện Thần Chưởng đây?
Nói đến tình hận mà gây sóng gió thì Lý Mạc Sầu chỉ đứng hàng thứ hai:fish2:. Kẻ đáng được xếp hàng đầu phải là Thành Khôn. Bị mất người yêu về tay Dương Phá Thiên, Thành Khôn quyết chí để suốt cả cuộc đời mình tận diệt Minh Giáo. Ý chí trả thù mãnh liệt, võ công thượng thừa cộng với sự thông minh, Thành Khôn chính là nguyên nhân thứ hai gây nên sóng gió trong giang hồ, bên cạnh lòng tham của cả hai phe Chính Tà đòi độc chiếm Đồ Long Đao. Mặc dù sau này đã trả thù được khiến cho Dương Phá Thiên tẩu hoả mà chết, Thành Khôn cũng phải chịu hậu quả là tình nhân tự tử . Uất ức, y quyết tiếp tục tàn phá Minh Giáo. Tiếc thay âm mưu chưa thành thì bị đệ tử mình là Sư tử Lông Vàng móc mắt phế cả võ công, suốt quãng đời còn lại sống dưới sự quản thúc của chùa Thiếu Lâm, võ công Nhứt Âm Chỉ ngang bằng Nhất Dương chỉ cũng chưa kịp truyền cho ai. Tiếc thay.
Tình tuyệt vọng
Trong tiểu thuyết có những nhân vật sau đây: Chu Chỉ Nhược, Hân Ly, A Tử, Du Thản Chi, Tống Thanh Thư, Lệnh Hồ Xung - Nhạc Linh San, Nghi Lâm...
Có bàii thơ ai đó sáng tác có câu: “Tóc xanh Chỉ Nhược phai màu...”
Cô nương Chu Chỉ Nhược xinh đẹp, võ công lại cao cường, tính tình hiền dịu, những tưởng sẽ trăm năm bên Tiểu anh hùng Trương Vô Kỵ, ngờ đâu Quận Chúa Triệu Minh cơn ghen nổi lên phá tan tành cái đám cưới. Trước kia lại còn bị cái bà Sư Phụ Thượng Duyệt Hạ Tuyệt cấm cản đi lại với Trương Vô Kỵ. Vô ích, bả đi bán muối rồi là lập tức dung dăng dung dẻ với Trương Vô Kỵ ngay, tò tò đi theo chàng khắp nơi, còn ở hẳn riêng một mình với chàng trên hoang đảo nữa. Chém nát mặt một đứa, đuổi đứa còn lại ra biển. Tuy có Tạ Tốn kế bên thiệt, nhưng ổng bị mù rồi hai đứa nó có làm gì thì chỉ còn trời biết. Đây nè, tỉ như lúc Trương Vô Kỵ chữa thương cho nàng đó. Ông Kim Dung tuy hổng có nói hai người làm gì hông, nhưng mà trai chưa vợ kề cận gái đào tơ mơn mởn, thằng đó nó lại có Cửu Dương thần công lúc nào cũng chạy ào ào trong người nóng bỏ xừ, còn con nhỏ lại đang học lén Cửu Âm Chân Kinh phải thấy lạnh lẽo chớ. Bên Cực Dương bên Chí Âm, đụng nhau là nhá lửa liền, nhiều khi cháy bùng bùng dữ dội mà ông già mù kia có thấy gì đâu. Ý mà hổng chừng ổng biết mà vờ như khôn. Kim Mao sư Vương nổi tiếng võ công cao cường lại là người lịch lãm giang hồ. Tuy hổng thấy đường nhưng cũng đã đoán được Triệu Minh chơi đòn Thiên Địa Đồng Thọ. Có như vậy mới là một trong Tứ Hộ Pháp chớ. Vậy thì ổng biết nhưng lịch sự coi như pha. Mình già rồi, phải để cho tụi nhỏ làm ăn chớ. Nhất là thằng kia tuy là nghĩa tử của mình thiệt, nhưng cũng phải quỳ xuống mà kêu nó bằng giáo chủ.
Đang đám cưới ngon lành mà bị Triệu Minh phá đám, phải dùng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo cấu một cái đổ máu cho hả giận, nhưng cũng đâu giữ chân chú rễ nhào đi theo con kia. Đau khổ quá. Mình dù gì cũng là chưởng môn nhân, mà bị giựt chồng trước mặt thiên hạ. Ôi bẽ bàng, ôi cái thứ đàn ông bội bạc. Đã vậy trả thù, chơi luôn. Xảy đâu ngay sau đó có Tống Thanh Thư quỵ luỵ đau khổ, van xin chút tình yêu thừa. Vậy thì lợi dụng nó để chọc tức Giáo chủ Ma giáo. Ai ngờ cuối cùng chẳng đi đến đâu, lại còn hại Tống Thiếu Hiệp bị ngay Dư Liên Châu sư thúc đánh cho nát sọ, cuối cùng lại do chính thay Thái Sư Phụ kết liễu. Còn thằng Trương Vô Kỵ cũng cùng cỡ, lại vai em mình, vậy mà được mọi người cưng chiều, được làm giáo chủ sai bảo người ta, nhất là được vợ đẹp nữa. Sao mà bất công quá xá.
Trong số những người đẹp bên mình Trương Vô Kỵ thì kể ra Hân Ly đáng thương thật. Bình sinh nàng coi ra cũng sạch nước cản lắm chớ. Vậy mà lỡ làm đệ tử Kim Hoa Bà Bà, phải tập Thiên Thù Vạn Độc gì gì đó mà đến nỗi phải trữ độc trong người cho đến đỗi phải xấu xa đen đúa. Đến nỗi ba tên gia nhân Vô Phước, Vô Lộc, Vô Thọ lúc đầu cũng nhận hết ra luôn. Nàng Tía Sam Long Vương này cũng ác thiệt đó nghe. Đã là Miss trong hàng ngũ Ma giáo rồi còn chưa chịu hay sao, còn bắt Hân Ly phải xấu. Mà Hân Ly si tình thiệt, hồi đó thằng nhỏ Trương Vô Kỵ mới cắn có một cái, vết thương thành sẹo mà nàng nâng niu vô cùng, đến đỗi phải trốn sư phụ đi tìm họ Trương. Mối tình đầu thông thường mạnh mẽ lắm, gặp được Tăng A Ngưu võ công cái thế, chịu đèn rồi mà còn giao hẹn hễ tìm ra Trương Vô Kỵ thì hai bên o xịt. Cũng may mà cả hai chỉ là một. Đó, tình tiết lắt léo là ở chỗ đó. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, Vô duyên đối diện bất tương phùng. Gặp được người trong mộng rồi mà không nhận ra, để rồi sau này chết đi sống lại hoá khùng, đi tìm mãi một người đứng kế bên mình. Không biết trên đường gió bụi giang hồ hiểm ác sau này nàng có tỉnh ra không.
Triệu Minh ác thiệt, ích kỷ đến độ không cho Hân Ly biết Trương Vô Kỵ là ai. Ôi chữ Tình!
Ta có thể xem như Tiểu Siêu mang một mối tình đau khổ tuyệt vọng không? Trong số các giai nhân của Kim Dung, Tiểu Siêu là người nhu mì dịu dàng nhất. Nàng đẹp, nhưng không bao giờ biết rằng và cho rằng mình đẹp. Khiêm nhường lắm. Đã lên Thánh Nữ của Tổng Giáo, kể về cương vị đáng là xếp sòng của Trương Vô Kỵ, vậy mà “Suốt đời chỉ mong ở bên hầu hạ săn sóc công tử”. Nàng luôn xem Trương Vô Kỵ như người mình chiêm ngưỡng, theo dõi săn sóc từng ly từng tí. Có bao giờ thật tâm nàng xem Trương Vô Kỵ là Giáo chủ đâu. Bởi là giáo chủ thì cao quá, xa lạ quá. Săn sóc Trương Vô Kỵ là niềm hạnh phúc duy nhất. Quả đúng nàng là mẫu người vợ hiền lý tưởng. Chả trách gì mà sau này Trương Vô Kỵ cũng có lúc muốn tìm đến Tổng Đàn Minh Giáo để cùng nàng tâm sự cho thoả nhớ mong. Tiểu Siêu tuy có mang mối tình tuyệt vọng thật, nhưng với bản chất hiền thục lạc quan của nàng, người đọc không cảm thấy ray rứt dữ dội, mà chỉ nghe một nỗi buồn thương cảm nhè nhẹ mà ngàn năm không dứt. Một đức tính đáng trọng nũa là bản tính nàng quá đỗi khiêm nhường không dám tranh giành. Lúc Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn thích chí khen Trương Vô Kỵ có một lúc bốn em, thì chỉ có nàng lên tiếng: “Tạ tiền bối xin đừng xem cháu cao vậỵ. Cháu chỉ là con hầu thôi mà”. Con hầu? Hổng dám đâu. Không có nàng biết cắn ngón tay cho máu bôi lên tấm da dê thì Trương Vô Kỵ cũng chết khô xương chung với giáo chủ đời thứ 34 của Minh Giáo rồi. Nàng xứng đáng được hạnh phúc bên Trương Vô Kỵ, nhưng lại quá đỗi khiêm nhường đến không giành lấy. Có được cây trâm do Trương Vô Kỵ tặng mà nàng cũng không tiếc để Trương Vô Kỵ khỏi mang tiếng. Dương Bất Hối không có chìa khoá mở xích, nàng cũng hổng giận. Hiền đến thế là cùng.
Bây giờ coi qua A Tử.
Tính tình trẻ con, độc ác và ích kỷ, A Tử là đầu giây mối nhợ gây nhiều phiền phức cho Tỷ phu. Ỷ có Tỷ phu nuông chiều, nàng làm ra những chuyện tày trời không tính đến hậu quả. Dám dụ Vương Tinh Thiên Du Thản Chi lập môn phái Cực Lạc đòi làm bá chủ thiên hạ, trực tiếp đối đầu vói sư phụ cũ là Tinh Tú Lão Quái... Thôi chuyện đó kể sau. Cái đáng nói ở đây là mối tình tuyệt vọng âm thầm nàng hướng tới Tỷ phu Tiêu Phong. Nàng còn nhỏ nên chỉ biết bày tỏ mối tình bằng trò nhõng nhẽo. Vậy mà Tiêu Phong vẫn lờ đi làm như không biết. Nàng vùa yêu lại vừa sợ Tiêu Phong, si mê rồi mà đâu dám thay đổi cách xưng hô, cứ “Tỷ phu” riết. Cô nàng cũng khôn lắm, cứ đem những lời trối trăn của A Châu ra mà ràng buộc Tỷ phu bên mình. Tuy vậy cũng phải công nhận nàng yêu Tiêu Phong thật quá đỗi. Đến nỗi khi ông tự vẫn, nàng cũng nhảy xuống hố chết theo. Ôi ....!!!
A Tử chết thì đã hết đâu. Du Thản Chi làm luôn, đâm đầu xuống núi. Từ đầu truyện tới cuối truyện, phải công nhận gã này si tình thuộc loại hết thuốc chữa, xứng đáng nhận bằng Master cùng Tống Thanh Thư mở course. Si mê A Tử đến đỗi quên cả thù nhà, tình nguyện đem cặp mắt dâng cho người đẹp. Mang Cái thế võ công Dịch Cân Kinh trong người mà cũng chẳng màng chẳng tiếc. Người đẹp biểu gì làm đó. Ruồng rẫy phụ bạc cũng không thèm giận. Đến nổi đã nhiều lần cứu giai nhân mà không dám công khai tên tuổi, lại còn sợ nàng mà sáng mắt thì nhận ra mình là gã đầu sắt. Mà cũng phải nói cô kia ác độc thiệt, chơi đem hàn mũ sắt vào đầu người ta, ác độc đến thế là cùng.
Khổ một nổi là Kim Dung chỉ mô tả kỹ lưỡng chiêu thức, kinh mạch, võ công của từng nhân vật hay môn phái, chứ đâu có nói rõ ai yêu ai kỹ lưỡng, cụ thể ra sao đâu. Bởi vậy cứ hiểu một cách thô thiển là ông nào võ công cao nhứt thì coi như xứng đáng được phụ nữ theo nhứt. Chả trách vì vậy mà giáo chủ Minh Giáo Trương Vô Kỵ, võ công cái thế đệ nhứt thiên hạ có tới 4, 5 em tò tò đi theo, hay Dương Qua ngoài Tiểu Long Nữ còn có Lục Vô Song, Trình Anh, Quách Tương, và cả Quách Phù nữa. Nhưng đáng kể nhứt là Công Tôn Ngạc đã vì Dương Qua mà chịu chết.
Nhưng mà coi kỹ lại thì hổng phải vậy. Hân Ly suốt đời tưởng nhớ Trương Vô Kỵ đâu phải vì võ công Càn khôn Đại Na Di, còn Tiểu Long Nữ đã thương học trò Dương Qua từ ngày nó còn nhỏ lựng kìa. Cũng vậy, Du Thản Chi cũng là một nhân vật mang võ công độc đáo trong ngưòi, nhưng có bao giờ được A Tử thí cho một cái hôn bao giờ đâu? Hay như Đoàn Dự cũng thế, đi đâu cũng kè kè cây súng La-de sáu nòng, dễ nể lắm chứ bộ. Vậy mà lúc đầu Vương Ngọc Yến chỉ xem Đoàn thế tử như... ngựa thôi. Còn nữa, Lệnh Hồ Đại ca có kiếm pháp vô chiêu ảo diệu phi thường, nhưng rồi Nhạc Linh San vẫn tỉnh queo say good bye để cặp kè với Lâm Bình Chi, mặc dù canh hổng có cái...!! Chỉ có Đông Phương Bất Bại nhờ võ công cao cường mà lên làm giáo chủ Triêu Dương Thần giáo, có người yêu say đắm đó chớ, nhưng mà ...
Vậy thì võ công cao hổng có nghĩa là có tình yêu, có gái đẹp kề bên hay tự do muốn chọn ai thì chọn.