Thơ » Việt Nam » Trần » Trần Nhân Tông
地僻臺逾古,
時來春未深。
雲山相遠近,
花徑半晴陰。
萬事水流水,
百年心語心。
倚欄橫玉笛,
明月滿胸襟。
Địa tịch đài du cổ,
Thời lai xuân vị thâm.
Vân sơn tương viễn cận.
Hoa kính bán tình âm.
Vạn sự thuỷ lưu thuỷ,
Bách niên tâm ngữ tâm.
Ỷ lan hoành ngọc địch,
Minh nguyệt mãn hung khâm.
Đất hẻo lánh, đài thêm cổ kính,
Theo thời tiết, mùa xuân về chưa lâu.
Núi mây như xa, như gần,
Ngõ hoa nửa rợp, nửa nắng.
Muôn việc như nước tuôn nước,
Trăm năm lòng lại nhủ lòng.
Tựa lan can nâng ngang chiếc sáo ngọc,
Ánh trăng sáng chan hoà trước ngực.
Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]
Gửi bởi Du Trốc Tử ngày 08/03/2019 16:17
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Du Trốc Tử ngày 08/03/2019 16:19
Phiên âm sai chữ "ngữ" thành chữ "dữ" ở câu số 6
"Bách niên tâm ngữ tâm" chứ không phải là "Bách niên tâm dữ tâm".
Tâm ngữ tâm, tức là lòng nhủ lòng.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 13/04/2024 00:51
Đất vắng đài thêm cũ
Thời đến xuân chưa nồng
Mây núi gần xa hiện
Lối hoa rợp nửa đường
Muôn việc nước đưa nước
Trăm năm lòng bảo lòng
Dựa lan can nâng sáo
Ngực chứa đầy trăng trong
Đất hẹp đài thêm cổ
Tiết xuân chửa đến nồng
Trên cao mây núi dựng
Trước ngõ nắng hoa lồng
Muôn việc nước trôi nước
Đời ta lòng nhủ lòng
Trước thềm nâng sáo ngọc
Vời vợi ánh trăng trong
Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]