和趙員外桂陽橋遇佳人

江雨朝飛浥細塵,
陽橋花柳不勝春。
金鞍白馬來從趙,
玉面紅妝本姓秦。
妒女猶憐鏡中發,
侍兒堪感路傍人。
蕩舟為樂非吾事,
自嘆空閨夢寐頻。

 

Hoạ Triệu viên ngoại “Quế Dương kiều ngộ giai nhân”

Giang vũ triêu phi ấp tế trần,
Dương kiều hoa liễu bất thăng xuân.
Kim yên bạch mã lai tòng Triệu,
Ngọc diện hồng trang bản tính Tần.
Đố nữ do liên kính trung phát,
Thị nhi kham cảm lộ bàng nhân.
Đãng chu vi lạc phi ngô sự,
Tự thán không khuê mộng mị tần.

 

Dịch nghĩa

Buổi sáng mưa trên sông làm ướt những hạt bụi nhỏ,
Bên cầu Quế Dương, hàng dương liễu nở hoa tươi thắm không sao kể xiết.
Nàng cưỡi ngựa trắng, yên vàng từ đất Triệu đến đây,
Mặt đẹp như ngọc, tô điểm phấn hồng, vốn là người họ Tần.
Những cô gái hay ganh ghét còn phải yêu mái tóc của nàng ở trong gương,
Và các cô hầu cũng còn có thể làm cảm khách bên đường.
Thả thuyền vui chơi không phải là việc của ta,
Thế mà ta vẫn tự than lâmì nhớ tới phòng khuê vắng vẻ.


Kim Thánh Thán phê là “phần tiền giải” tả cầu và tả giai nhân. Câu 1 và 2 tả phong cảnh cầu Quế Dương. Trên cầu mưa bụi bay bay, dương liễu nở hoa tươi thắm không sao kể xiết. Như vậy nếu không gặp giai nhân thì lòng người trước phong cảnh vẫn thư sướng êm đềm. “Phần hậu giải” chỉ tả chữ “ngộ” (gặp). Người gặp là giai nhân, người gặp giai nhân là ta. Tả giai nhân mà chỉ tả tóc, chỉ tả con hầu. Tả ta thì lại né tránh, nói tới ta mà chỉ tả “đố nữ” (các cô gái ganh tị, ghen ghét), chỉ tả “lộ bàng nhân” (người đi đường). Như thế chữ “ngộ” thành ra cái điều “kính hoa, thuỷ nguyệt” (hoa trong gương, trăng dưới nước). Đến câu 7, 8 mới kết thúc trực tiếp. Đã nói “phi ngô sự” (không phải việc của ta) nhưng rồi lại nói “mộng mị tần” (thường mơ tới).

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Trọng San

Mưa sáng trên sông ướt bụi trần,
Cầu Dương hoa liễu biết bao xuân.
Yên vàng ngựa trắng từ quê Triệu,
Mặt ngọc, môi son vốn họ Tần.
Nào kẻ trước gương yêu mến tóc,
Bên đường kia kẻ ngậm ngùi thân.
Chẳng màng tìm thú trên sông nước,
Sao vẫn phòng khuê mộng mấy lần.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Vũ Mộng Hùng

Mưa sớm trên sông phất bụi vàng,
Xuân lồng hoa liễu nẻo kiều Dương.
Yên vàng ngựa Triệu đường rong ruổi,
Mặt ngọc người Tần nét điểm trang.
Bạn gái cũng yêu làn tóc mượt,
Con hầu thêm cảm khách bên đường.
Chèo thuyền lơi lả ta đâu thế,
Trằn trọc buồng không những chán chường.


Bản dịch đăng trên Tiểu thuyết thứ bảy.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu

Sớm phớt mưa sông ướt bụi trần
Cầu Dương hoa liễu thắm màu xuân
Yên vàng ngựa trắng chừng quê Triệu
Mặt ngọc môi son vốn họ Tần
Đố nữ xem gương còn mến mộ
Tuỳ nhi xui khách luống tần ngần
Dong thuyền tìm thú ta nào thích
Buồn nỗi phòng khuê mộng được gần


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Anh Nguyên

Sớm, mưa sông ướt bụi trần,
Cầu Dương, hoa, liễu, sắc xuân tươi mầu.
Yên vàng, ngựa trắng, qua cầu,
Điểm hồng nét ngọc, vốn đâu họ Tần.
Tóc mây, ghét cũng yêu thầm,
Hầu theo, khiến khách bâng khuâng bên đường.
Dong thuyền, ta chẳng còn vương,
Phòng không vắng vẻ, đêm thường mộng ai...

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đông Phong

Mưa sáng bay sông thấm bụi trần
Cầu Dương liễu nở thắm tươi xuân
Yên vàng ngựa trắng đến từ Triệu
Mặt ngọc má hồng gốc họ Tần
Gái tị vẫn mê gương ánh tóc
Nàng hầu còn cảm khách ngoài sân
Thả thuyền hưởng lạc ta đâu việc
Than chuyện phòng khuê mộng mấy lần.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Mưa sông sáng thấm trên bụi nhò
Bên cầu Dương liễu nở hoa xuân
Yên vàng ngựa khoẻ trắng ngần
Phấn hồng mặt đẹp họ Tần danh gia
Gái hay ganh ngợi ca mái tóc
Đoàn nữ tì cảm khách bên đường
Dong thuyền du ngoạn không thường
Tự than phòng vắng, mộng đang nhớ nhiều.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Buổi sáng trên sông ướt bụi mờ,
Cầu Dương, dương liễu nở hoa tươi.
Yên vàng ngựa Triệu, nàng dong ruổi,
Mặt ngọc người Tần, phấn điểm tô.
Thiếu nữ cũng yêu làn tóc mượt,
Cô hầu thêm cảm khách bên đường.
Thả thuyền vui thú không là việc,
Ta vẫn nhớ phòng khuê chán chường.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời