Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Huy Thực » Hoa trình tạp vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/09/2024 19:43
慈幃艱勞十七番,
只今血絡五支存。
總之酬答無塵滴,
矧是睽離悵藻蘩。
浪跡千年崔旅恨,
關心此夜向誰言。
家山回眄南雲渺,
獨倚船窗拭淚痕。
Từ vĩ gian lao thập thất phôn (phiên),
Chỉ kim huyết lạc ngũ chi tồn.
Tổng chi thù đáp vô trần trích,
Thẩn thị khuê ly trướng tảo phồn (phiền).
Lãng tích thiên niên thôi lữ hận,
Quan tâm thử dạ hướng thuỳ ngôn.
Gia sơn hồi miện nam vân diểu,
Độc ỷ thuyền song thức lệ ngôn (ngân).
Mẹ từng [sinh nở] mười bảy lần vất vả,
Đến nay chỉ còn lại năm anh em.
Tất cả các con đều chưa báo đền ơn mẹ một mảy may,
Huống lại trong cảnh xa cách, buồn rầu không chút rau dưa dâng cúng.
Dấu chân phiêu bạt nghìn năm, thôi thúc mối hận người lữ khách,
Tấm lòng nơi quan ải đêm nay, biết tâm sự cùng ai.
Quay về ngóng nhìn ngọn núi quê nhà, chỉ thấy mây phương nam xa tắp,
Một mình ngồi tựa cửa song thuyền, thầm gạt ngấn lệ.