Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Văn Siêu » Anh ngôn thi tập » Quyển 2
Đăng bởi hảo liễu vào 31/12/2014 22:22
何辰雲水各天涯,
腸斷春風萬里賒。
萍梗此回疑夢寐,
忽添驚淚落如花。
Hà thời vân thuỷ các thiên nha,
Trường đoạn xuân phong vạn lý xa.
Bình ngạnh thử hồi nghi mộng mị,
Hốt thiêm kinh lệ lạc như hoa.
Hồi nào mây nước mỗi bên lưu lạc một phương trời,
Nghìn dặm xa nhau, nghe gió xuân mà đứt ruột.
Bây giờ thờ ơ mà gặp nhau còn ngờ là chiêm bao,
Bỗng giật mình biết ra quá mừng mà nước mắt rơi xuống như hoa.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 01/01/2015 22:22
Ngày nào muôn dặm nước mây xa,
Gió giục xuân về ruột muốn sa.
Thấy mặt nay còn ngờ thấy mộng,
Giật mình giọt ngọc rụng như hoa.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 14/08/2017 19:20
Hồi nào mây nước còn lưu lạc
Ngàn dặm xa đứt ruột gió xuân
Bèo trôi gỗ nổi lại gần
Ngỡ là mộng mị, lệ đầm như mưa.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 01/12/2017 20:07
Nước mây lưu lạc phương trời
Gió xuân ngàn dặm bời bời ruột gan
Gặp nhau giấc mộng ngỡ ngàng
Giật mình giọt lệ đôi hàng hoa rơi
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/08/2018 16:38
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 10/10/2019 18:49
Nước mây lưu lạc một phương trời,
Nghìn dặm gió xuân ruột rối bời.
Nay lại gặp nhau ngờ ở mộng,
Giật mình mừng quá lệ tuôn rơi.