Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm trong khi chưa thành công
一別江湖數十年,
海門今日繫吟船。
波心浩渺滄洲月,
樹影參差浦漵煙。
往事難尋時易過,
國恩未報老堪憐。
平生獨抱先憂念,
坐擁寒衾夜不眠。
Nhất biệt giang hồ sổ thập niên,
Hải môn kim nhật hệ ngâm thuyền.
Ba tâm hạo diểu thương châu nguyệt
Thụ ảnh sâm si phố tự yên.
Vãng sự nan tầm thời dị quá.
Quốc ân vị báo lão kham liên.
Bình sinh độc bão tiên ưu niệm,
Toạ ủng hàn khâm dạ bất miên.
Từ ra đi lưu lạc giang hồ đã mấy mươi năm,
Tối nay buộc thuyền thơ nơi cửa biển.
Đáy nước mênh mang, trăng chiếu trên bãi lạnh,
Hình dáng cây cối lô nhô, khói phủ trên bến.
Khó tìm nhớ lại việc xưa, thời gian trôi quá dễ,
Tự thương xót mình đã già mà ơn nước chưa đền.
Bình sinh một mình ôm cái chí lo truớc hưởng sau,
Ngồi cuốn chăn lạnh thức suốt đêm.
Trang trong tổng số 1 trang (10 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 24/05/2006 17:50
Có 1 người thích
Bao năm xa cách sông hồ,
Đêm nay lại buộc thuyền thơ chốn này.
Mênh mông sóng bãi trăng đầy.
Khói lồng bến nước bóng cây im lìm.
Thời qua, việc cũ khó tìm
Chưa đền ơn nước buồn thêm tuổi già.
"Tiên ưu" ray rứt lòng ta,
Khoác chăn trằn trọc canh tà khôn khuây...
Gửi bởi Vanachi ngày 09/04/2007 20:31
Mấy mươi năm lưu lạc giang hồ
Cửa biển thuyền đêm neo ý thơ
Lòng nước mênh mang, trăng bãi lạnh
Bóng cây lố nhố, bến sông mờ
Tháng ngày lụn, khó ôn điều cũ
Tuổi tác lên, đau nợ nước nhà
Một chí "tiên ưu" đời giữ mãi
Quấn chăn ngồi rét đợi đêm qua.
Gửi bởi Vanachi ngày 04/09/2008 23:32
Giang hồ lưu lạc mấy mươi niên,
Cửa biển đêm nay lại buộc thuyền.
Mặt sóng mênh mông trăng bãi chiếu,
Ánh cây mờ tỏ khói duềnh lên.
Việc xưa qua bóng khôn dìu lại,
Ơn nước thương già chửa báo đền.
Lo trước bình sinh ôm một chí,
Thức chong ngồi lạnh chỉ ôm chiên.
Bấy lâu làm khách sông hồ,
Đêm nay cửa biển thuyền thơ dừng chèo.
Nước ròng trăng bãi đìu hiu,
Cây ngàn khói tỏa bến chiều sương giăng.
Bóng câu việc cũ âm thầm,
Chửa xong nợ nước một thân đã già.
"Tiên ưu" ai biết cho mà,
Lạnh lùng gối chiếc những là thâu canh.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 19/10/2014 18:09
Giang hồ lưu lạc mấy mươi năm,
Cửa biển đêm thơ ghé đậu thuyền.
Khói biển lờ mờ cây lấp ló,
Trăng sông lạnh lẽo nước mông mênh.
Việc xưa hờ hững hai mai bạc,
Nợ nước còn ghi một tấc son.
“Lo trước”, hưởng sau tâm giữ vẹn,
Ngồi ôm chăn lạnh thức đêm tròn.
Gửi bởi hongha83 ngày 24/05/2016 08:44
Xa cảnh giang hồ mấy chục thu,
Đêm nay cửa biển buộc thuyền thơ.
Mênh mông sóng dợn trăng cồn biếc,
Cao thấp cây che khói bến mờ.
Khó níu việc xưa, con bóng vút,
Chưa đền ơn nước, mái đầu phơ!
Bình sinh "lo trước" riêng ôm chí,
Thức khoác chăn ngồi đến sáng trơ.
Gửi bởi hongha83 ngày 18/06/2016 08:15
Một biệt sông hồ mấy chục thu,
Đêm nay cửa biển buộc thuyền thơ.
Mênh mang làn sóng ghềnh trăng sáng,
Thấp thoáng hình cây bãi khói mờ.
Khó kiếm chuyện xưa thời dễ lỡ,
Chưa đền ơn nước xót thân già.
Bình sinh mang mãi niềm lo trước,
Ngồi quấn chăn hàn ngủ chẳng cho.
Gửi bởi PH@ ngày 17/11/2017 15:59
Biền biệt giang hồ mấy chục niên
Hôm nay cửa biển buộc thi-thuyền
Mênh mang giữa sóng trăng cồn lạnh
Nghiêng ngả bóng cây khói bến lên
Sự cũ khó tìm nay đã đổi
Thương già ơn nước nợ chưa đền
Bình sinh nuôi chí mình lo trước
Chăn lạnh ngồi ôm thức suốt đêm.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/06/2018 15:55
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/09/2020 15:18
Lưu lạc chục năm kiếp hải hồ,
Tối nay cửa biển buộc thuyền thơ.
Mênh mang đáy nước trăng bờ lạnh,
Cây cối lô nhô khói phủ mờ.
Việc cũ trôi qua không nhớ lại,
Xót mình già nợ nước chưa đền.
Hưởng sau lo truớc tròn bền chí,
Chăn lạnh ngồi quàng dài thức đêm.
Gửi bởi Tạ Trung Hậu ngày 24/05/2023 09:33
Biền biệt giang hồ mấy chục năm
Hôm nay cửa biển buộc thuyền ngâm
Lòng sông mù mịt bờ trăng lạnh
Khói bến mênh mông cây bóng chìm
Khó nắm việc xưa thời đã lỡ
Chưa đền ơn nước tuổi già thêm
Trước lo thiên hạ là tâm nguyện
Chăn lạnh ôm ngồi thức suốt đêm