Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Bắc hành tạp lục
Đăng bởi Vanachi vào 19/12/2005 11:47
夙有愛山癖,
別後思何如。
來到潛山路,
宛如鴻嶺居。
雲霞猿嘯外,
松柏鶴巢餘。
定有山中客,
平生不識余。
Túc hữu ái sơn tích,
Biệt hậu tư hà như.
Lai đáo Tiềm Sơn lộ,
Uyển như Hồng Lĩnh cư.
Vân hà viên khiếu ngoại,
Tùng bách hạc sào dư.
Định hữu sơn trung khách,
Bình sinh bất thức dư.
Ta vốn có tính yêu núi
Xa rồi nhớ bao nhiêu
Nay trên đường đi Tiềm Sơn
Tưởng như ở trong dãy Hồng Lĩnh
Mây ráng bên ngoài nơi vượn hú
Cây tùng cây bách có thừa chỗ cho hạc làm tổ
Hẳn có người trong núi
Suốt đời không quen biết ta
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 19/12/2005 11:47
Vốn tánh ta yêu núi
Xa rồi nhớ biết bao
Tiềm Sơn đi tới chốn
Hồng Lĩnh giống làm sao
Vượn hú trời mây ráng
Hạc làm tổ tùng cao
Hẳn người trong núi đó
Có biết ta đâu nào
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 07/09/2014 20:22
Vốn lòng yêu thích non xanh
Xa quê từ độ ôm lòng nhớ thương
Đường nay đi đến Tiềm Sơn
Tưởng như Hồng Lĩnh quê hương ngày nào
Ngoài mây vượn hú nghẹn ngào
Cành thông tổ hạc ngất cao tầng trời
Ẩn trong non chắc có người
Bình sinh cũng chửa một lời với nhau.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/06/2018 17:20
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/12/2019 15:54
Tình yêu ta có với non cao,
Xa núi lâu rồi nhớ biết bao.
Đường tới Tiềm Sơn nay đến chốn,
Trông non Hồng Lĩnh giống làm sao!
Bên ngoài mây ráng nơi hươu vượn,
Tùng bách chỗ thừa cho hạc sào.
Hẳn có người vào trong núi đó,
Suốt đời không biết ta đâu nào.