Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi Vanachi vào 17/02/2008 06:30
一天星斗夜沉沉,
乍頂聲聲思不禁。
隔竹高低敲丙枕,
和霜斷續瀉滄音。
愁侵角戍三更月,
喚起鄉閨萬里心。
銷鐵橫秋男子操,
丁寧莫使入人深。
Nhất thiên tinh đẩu dạ trầm trầm,
Sạ đính thanh thanh tứ bất câm.
Cách trúc cao đê xao bính chẩm,
Hoà sương đoạn tục tả thương âm.
Sầu xâm giác thú tam canh nguyệt,
Hoán khởi hương khuê vạn lý tâm.
Tiêu thiết hoành thu nam tử tháo,
Đinh ninh mạc sử nhập nhân thâm.
Một trời đầy sao đêm thăm thẳm,
Bỗng có thanh âm nổi ran lên không ngừng.
Cách hàng trúc tiếng cao thấp đập vào gối,
Hoà với sương đứt nối nhỏ xuống tạo thành âm hưởng lạnh lẽo.
Cái sầu xâm nhập tiếng tù và của lính thú dưới trăng lúc canh ba,
Gợi lên lòng nhớ quê của người khách xa nhà.
Tiết tháo của người nam nhi ngập khung trời thu, làm tiêu chảy cả sắt,
Luôn luôn nhắc nhở không để cho cái sầu vào sâu trong lòng người.
Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 16/02/2008 06:30
Đêm sâu thăm thẳm sao đầy trời,
Rền rĩ tiếng trùng dạ chẳng nguôi.
Cách trúc điệu buồn quanh gối rộn,
Hoà âm tháng bảy quyện sương rơi.
Trăng khuya vạn dặm sầu chinh phụ,
Thương nhớ ba canh át ốc còi,
Thu giục chí trai ngang ngọn giáo,
Đinh ninh chẳng để tấm son lơi.
Gửi bởi Nguyễn Đông Ngạn ngày 18/07/2010 06:05
1. Chữ Tiêu trong câu thứ 7 phải là 鏢 (một loại vũ khí) chứ không phải là 銷 (tiêu tan, mất mát).
2. Dịch nghĩa:
Tiếng dế đêm thu
Sao đầy trời trong đêm thăm thẳm,
Bỗng nghe tiếng ran ran nổi lên mà không cầm lòng được.
Giọng bổng trầm từ bên kia bờ tre rộn đến quanh gối,
Tiếng đứt nối hoà trong sương, cuộn vào âm thanh tháng bảy.
Điệu buồn át cả tiếng ốc cầm canh đêm trăng canh ba,
Khơi gợi nỗi lòng người vợ trong buồng the nhớ chồng xa vạn dặm.
Chí khí nam nhi là phải, mùa thu cầm ngang ngọn dáo (1),
Đinh ninh đừng để những tiếng đó thấm sâu vào lòng mình.
Gửi bởi Nguyễn Đông Ngạn ngày 18/07/2010 06:10
Đêm khuya thăm thẳm một trời sao,
Giun dế ran ran nối tiếp nhau.
Rền rĩ thấp cao khua gối mộng,
Dập dìu khoan nhặt thấm sương ngâu.
Át buồn tiếng ốc, ba canh nguyệt,
Gợi nhớ tình quê, vạn dặm sầu.
Thu gọi chí trai đầu ngọn dáo,
Nỉ non đừng để tấm son chao.
Gửi bởi Pang De ngày 18/07/2010 09:34
Mình xin phép đưa ra giải thích về từ "bính chẩm" và "thương âm" theo tìm hiểu của mình, để bạn đọc có thể nhận xét và chỉ dẫn thêm:
- "Thương âm" 滄音, "thương" chỉ tên âm giai trong ngũ âm nhạc cổ, cũng hiểu là thuộc về mùa thu.
- "Bính chẩm" 丙枕, "bính" chỉ thời khắc lúc nửa đêm, giống như "bính dạ" 丙夜 là lúc nửa đêm hay canh ba. "Bính" cũng có nghĩa là thuộc về lửa, nhưng với nghĩa này thì mình không rõ nghĩa của cả cụm từ "bính chẩm".
Một trời Tinh Đẩu thẳm đêm trường
Vẳng tiếng râm ran dạ khó ngưng
Cách trúc nhỏ to lay gối muộn
Hòa sương đứt nối rót âm thương
Ba canh đồn ải buồn tiếng ốc
Vạn dặm phòng khuê khổ bóng hường
Hoành giáo suốt thu noi tiết tháo
Đinh ninh chẳng để ngấm sâu lòng
Gửi bởi hongha83 ngày 23/05/2016 20:27
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 23/05/2016 20:28
Sương nặng canh khuya mảnh áo cừu,
Tiếng chày quanh gối lạnh hơi thu.
Nện trăng át tiếng còi cao thấp,
Theo gió hoà hơi dế nhỏ to.
Tỉnh mộng thành Tương người thú phụ,
Gợi tình cửa Nguỵ kẻ chinh phu.
Bao nhiêu sầu não chưa tan được,
Lại tiếng chuông rền hốc núi mô?
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/03/2017 14:30
Sao nháy đầy trời thăm thẳm đêm
Tiếng trùng rền rĩ dạ không yên
Thấp cao bờ trúc lay quanh gối
Đứt nối hoà sương động nỗi niềm
Vạn dặm tình quê sầu thiếu phụ
Ba canh thương nhớ át còi đêm
Chí trai thu gọi cầm ngang giáo
Đâu tiếng buồn kia để yếu mềm
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 04/09/2018 08:58
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/09/2019 18:30
Một đêm thăm thẳm đầy sao trời,
Réo rắt tiếng trùng không dứt ngơi.
Hàng trúc thấp cao len chiếc gối,
Vọng thanh đứt nối hoà sương rơi.
Dưới trăng sầu nhập người chinh phụ,
Gợi ở nơi xa khách nhớ nhà.
Tiết tháo nam nhi tiêu cả sắt,
Sầu đong không để đầy lòng người.